Như Hoan có chút tức giận đi ra ngoài, tâm tình bực bội.
Chợt ả nghe thấy một tiếng động lạ đi đến một bên xem thử, lại không ngờ một cái tò mò này lại tình cờ gặp lại người quen đã hai năm rồi không gặp của mình.
Ánh mắt ả chợt bùng lên hận thù.
Chính người này đã cướp đi hết thảy của ả, từ người ả thích, vị trí trung tâm của sự chú ý, đến cả tất cả người trong tông môn đều coi ả như kẻ thù. Hại ả không thể ra ngoài gặp người sống trong nơi chỉ có cây cối và cỏ dại, làm bạn với thú và đám ma tộc lỗ mãng kia.
Lạc Tuyết ra ngoài hái thuốc về làm một số thứ, hái xong lại tiện thể nằm nghỉ trên cây lấy ra một trái táo đỏ gậm một cái.
Gậm được hai cái thì cô thấy không ổn, giống như có ai đó đang nhìn mình chầm chầm, cô nhìn về phía khả nghi kia.
Chỉ thấy một bóng người lướt ngang qua lập tức biến mất.
Đoán chắc đó là nữ, y phục vừa dài vừa đỏ.
Đột nhiên từ phía ngược lại phóng ra một đạo pháp, với thân thủ đã luyện qua nhiều năm cô lập tức tránh được, nhảy khỏi cây lập tức muốn tiến lên.
Nhưng có vẻ xui xẻo là người này lại quen thuộc nơi rừng xanh này, thoáng chóc ở bên này thoáng chóc lại ở bên kia không bắt được.
Nếu đã chơi trò đánh lén thì bà đây cũng không thèm công bằng nữa.
Trên tay Lạc Tuyết đột nhiên xuất hiện một chiếc hộp hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982650/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.