Giang Tẩm Nguyệt là đến đây mua dây chuyền, Trần Lâm kết hôn, cô nghĩ mua một bộ trang sức làm quà, nhưng mới vừa tới lúc mua lại nhìn trúng một sợi dây chuyền, nghĩ đến Trần Lâm hôm nay sinh nhật, dứt khoát chọn hai món quà sau đó nhờ người bán giúp cô gói lại.
Sau lưng có tiếng bước chân, người kia gọi: "Giang Tẩm Nguyệt."
Là âm thanh rất quen thuộc, mỗi lần nửa đêm tỉnh mộng, cô từ trong mộng bừng tỉnh, đều là thanh âm này, thế nhưng là cái thanh âm kia đang gọi: "Giang Tiểu Nguyệt."
Giang Tiểu Nguyệt.
Giang Tiểu Nguyệt.
"Cậu có thể hay không đừng gọi tên tôi a, không thích cậu gọi tên tôi, cảm giác chúng ta rất xa lạ."
"Cũng đừng gọi ta Nguyệt Nguyệt, Trần Lâm bọn họ đều gọi tôi là Nguyệt Nguyệt, tôi không muốn ngươi giống như bọn họ, không thì cậu gọi tôi là Giang Tiểu Nguyệt đi."
"Lam Yến, Cậu gọi đi."
Lam Yến nhìn cô cười: "Được, bạn học Giang Tiểu Nguyệt."
Cô rất hài lòng: "Lại gọi thêm một tiếng."
Lam Yến cúi đầu, khẽ gọi: "Giang Tiểu Nguyệt."
Sau lại mỗi lần từ trong mộng tỉnh lại, cô đều sững sờ thật lâu mới có thể vượt qua được âm thanh gọi của cái danh xưng này, nghĩ đến Lam Yến, mỗi một khắc đều đang nghĩ.
Thế nhưng là thân thể của cô, không thể tiếp tục nghĩ.
Giang Tẩm Nguyệt che dấu cảm xúc, nhìn xem Lam Yến, cười nhạt: "Trùng hợp."
Chỉ còn một hai chữ câu thông, Lam Yến nói: "Thật là trùng hợp, mua cái gì vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-la-mot-ten-bien-thai-an-hinh/3408809/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.