Thấy vẻ mặt không chút xao động của Vân Yến, Phùng Trinh Du cũng đoán được vài phần về việc cô đang suy nghĩ là gì.
Chắc chắn cô đang nghi ngờ lý do bọn họ bỏ đi cơ hội được hợp tác cùng Lục Nam quốc để tạo phản.
Quên không nói, tuy ngoài mặt cả hai luôn giữ một trạng thái rất hòa hợp và bao dung lẫn nhau, nhưng mấy tháng nay hai người họ đã đâm sau lưng nhau mấy chục lần rồi.
Một thế lực kì bí có thể điều khiển mọi người và làm tổn hại đến lực lượng của bà ta/cô, ngoài Nữ Đế/ Phùng Trinh Du ra thì còn có ai nữa?
Mặc dù cơ hội bọn họ chiếm được kinh thành càng lớn khi Hoàng Châu Sa kết hôn cùng Diệu Tình.
Nhưng xét đến việc Lục Nam quốc từng là kẻ thù của dân nhân Quân Thánh quốc, nếu bọn họ lại đi nhờ cậy người ngoài, sợ là sau khi giành được ngôi vua, Hoàng Châu Sa cũng không nắm quyền được bao lâu.
Chỉ cần người lãnh đạo còn khiến dân nhân bất mãn, thì bạo động có xảy ra cũng không phải chuyện lạ.
Phùng Trinh Du tuy rất mong muốn Hoàng Châu Sa lên ngôi càng nhanh càng tốt, nhưng bà ta không bị tham vọng nhất thời che mờ con mắt.
Điểm này, Vân Yến đánh giá cao bà ta.
Rốt cuộc thì trong bộ ba đại quan thần trong cung, chỉ có Phùng Trinh Du là suy xét chu toàn nhất, chỉ là lòng tự trọng của bà ta vẫn còn quá cao.
Có lẽ Phùng Trinh Du vẫn chưa biết một điều: Lục Nam quốc tuy thể hiện rằng họ không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023625/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.