Vân Yến nhìn lướt qua bóng đen đó, sau đó bỏ đi.
Cô không muốn làm phiền phút giây tự vẫn của người ta đâu nha, bất lịch sự lắm cơ.
Vừa mới bước được hai bước, cả cơ thể liền cứng nhắc lại, Vân Yến nhíu mày.
"000?"
"Nguyên chủ có điều muốn nói..." 000 đáp.
"Nói mau đi." Vân Yến trợn mắt.
"Nếu cô dám bước chân thêm một bước nữa, nguyên chủ liền đánh giá nhiệm vụ cô chưa hoàn thành đồng nghĩa với việc cô sẽ bị trừng phạt."
Vân Yến: "..." Ha hả, một bước nhường nhịn người ta liền leo lên đầu mình ngồi.
Thôi được rồi, khách hàng là thượng đế.
"Hỏi cô ta muốn ta làm gì, muốn cái gì thì nói rõ ra đi chứ, cứ mập mờ mãi."
Vừa nói xong, cơ thể cô liền cử động lại bình thường, giọng của 000 lại một lần nữa vang lên trong đầu cô, "Cứu hắn."
Hắn?
Vân Yến nhìn sang bóng người trên lan can kia, chắc không phải là hắn đâu nhỉ?
"Đúng là hắn đó ký chủ, mau mau cứu người ta đi nha, một nhiệm vụ được hoàn thành là một bước giúp cô đến gần hơn với chocolate nha." 000 nũng nịu cổ vũ, giọng nói vô cùng đáng yêu.
Vân Yến đành quay người lại đi đến gần tên chán đời này, mùi rượu ngày một nồng nặc hơn bao giờ hết, bóng đen đó dường như cũng phát giác rằng có người đến gần mình, hắn quay đầu đồng thời giơ chai rượu trong tay mình lên, âm thanh hữu lực vang dội.
"Ai?"
Vân Yến nhíu mày, giọng nói này thật sự có chút quen thuộc.
"Nếu cô cứ cố chấp đến đây thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023495/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.