Khóe miệng Vân Yến hơi giật, sau đó cô liền làm lơ Kim Bảo.
Ăn, ăn, ăn lúc nào cũng chỉ có ăn!
Ngươi xem xem ngươi rốt cuộc là con rùa hay là con heo vậy!
Vân Yến thầm mắng Kim Bảo trong lòng, tay vẫn đang thuần thục mở thêm một thanh chocolate mới.
"Chủ nhân, hôm nay ngài ăn nhiều chocolate thật a." Kim Bảo tròn mắt nhìn cô.
Bình thường Vân Yến chỉ ăn khoảng ba mươi đến bốn mươi thanh chocolate một ngày, vậy mà hôm nay cô ăn tận năm mươi thanh, Kim Bảo chắc chắn một điều rằng có chuyện gì đó sắp xảy ra rồi.
Vân Yến giật mi mắt, người ta ăn nhiều cũng không được à?
"Bồi bổ thể lực, cơ thể này quá yếu ớt." Vân Yến đúng đắn giải thích.
Không hiểu sao khi một câu nói bình thường như vậy qua tai Kim Bảo thì lại thành: "Lát nữa đánh nhau, bồi bổ thể lực một chút."
Hai mắt Kim Bảo sáng lên nhìn Vân Yến, chủ nhân đúng là nghĩ trước mọi việc nha, thật giỏi quá!
Tích tắc, có hai tên bảo vệ huyết tộc đi đến gần Kim Bảo, lịch sự chào hỏi.
"Chào quý cô."
Kim Bảo nhìn Vân Yến một chút, sau đó quay qua gật đầu với bọn chúng, "Chào, có chuyện gì sao?"
"À, chuyện là thiếu gia nhà tôi muốn trò chuyện với cô một chút, không biết có được hay không?" Huyết tộc.
"Thật xin lỗi, không thể." Kim Bảo ung dung đáp.
Hai huyết tộc nhìn nhau một chút, như hiểu ý nhau mà đồng thời lên tiếng.
"Vậy xin lỗi đã làm phiền cô quá rồi." Hai huyết tộc cúi người chào rồi rời đi.
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023465/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.