Khuôn mặt Trương Phi ngày một tái nhợt vì lượng máu mất quá nhiều so với ngày thường, cô ta bắt đầu chống cự, bàn tay nhỏ liên tục đấm vào lưng của Hạ Viễn để chống lại sự hút máu tàn nhẫn của hắn.
Hôm nay A Viễn hút quá nhiều máu so với ngày thường!
Cô ta vốn không thể chịu đựng được!
Nhận thấy sự kháng cự mãnh liệt của thiếu nữ, Hạ Viễn hơi nheo mắt, lưu luyến rời ra khỏi cổ của Trương Phi.
Hạ Viễn lấy khăn từ trong túi quần của hắn ra, nhẹ nhàng lau vài giọt máu còn đọng trên cổ của Trương Phi.
Vừa lau, hắn vừa hỏi chuyện.
"Hương Khê thật sự là bạn thân em à?"
"Vâng..." Trương Phi có chút sợ hãi đáp, tay không chịu nổi mà hơi run lên.
Dù gì thì Hạ Viễn cũng là một huyết tộc, một con quỷ hút máu, vốn không có hề tình yêu hay niềm thương cảm, thương xót gì đối với con người.
Huyết tộc họ chỉ xem con người như một bình máu di động.
Con người lại xem huyết tộc là quái vật.
Hai chủng tộc đối lập nhau, vì thế chỉ có thể là mối quan hệ hợp tác, huyết tộc có sắc đẹp cùng tuổi thọ cao, con người lại là nguồn lương thực của huyết tộc.
Con người có thể yêu huyết tộc, nhưng huyết tộc rất ít khi thật lòng yêu một con người.
Vì thế mà các cuốn tiểu thuyết gì đó cũng chỉ là bịa đặt ra để lừa người mà thôi.
Trương Phi bắt đầu cảm thấy hối hận về quyết định và hành động của mình.
Hạ Viễn vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé đang bị kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023461/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.