Vân Yến lắc lắc hai chân ngắn củn của mình ngồi trên cành cây ngô đồng.
Lúc nãy nam nữ chính làm những việc quá kinh tởm nên cô đã tạm thời rút quân ra khỏi đó, không theo dõi nữa.
Làm người ai lại làm thế nhỉ? Chỉ có nam chính vã quá rồi thôi. Hoặc là nam chính thích chơi nhân thú?
"Nữ Thần, Nữ Thần." Mặc Hiên cười tươi đứng bên dưới gốc cây ngô đồng, hai tay vẫy chào cô.
"Ngốc tử... à không Mặc Hiên, ngươi lại đến đây làm gì?" Cô hứng thú hỏi một câu, chắc không phải vì bị sắc đẹp của cô mê hoặc đấy chứ.
Hệ thống: "..." Ký chủ càng ngày càng trở nên tự luyến a.
Mặc Hiên lập tức xụ mặt phản bác: "Ta không phải ngốc tử, ta là pháp sư, pháp sư đó."
"À..." Pháp sư là lũ đã lấy yêu đan của nguyên chủ cho nữ chính ấy mà. Nhưng tên pháp sư này nhìn thật giống ngốc tử nha.
Sau đó hai người tiếp tục im lặng.
"Nữ Thần, chơi cùng ta được không?" Anh ta dốc hết can đảm để mời cô chơi cùng.
"Không."
"Tại sao? Chơi cùng ta, ta sẽ cho Nữ Thần tiền bạc, vàng... Cái gì cũng có thể cho." Anh ta nhíu mày ra điều kiện.
"Thế ngươi có chocolate không?"
"Chocolate? Chocolate là thứ gì?" Mặc Hiên ngu ngơ hỏi.
Không biết tức là không có, không có tức là không chơi. Tạm biệt." Cô mỉm cười, biến mất trong tán cây.
"A... Chocolate là thứ gì vậy..." Mặc Hiên gãi đầu đi về điện của mình.
_____________
Sáng sớm hôm sau.
Dương Thanh đang chuẩn bị để đón tiếp các phi tần thì nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023391/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.