"Chị Nhan ơi, sắp đến lúc ra buổi họp báo rồi." Thu Lạc tung tăng chạy đến chỗ Vân Yến, sau đó dúi vào tay cô một viên kẹo chocolate.
"Loại kẹo chị thích nhất này."
Vân Yến vỗ vỗ đầu cô bé, sau đó ăn luôn viên kẹo. Bộ vest màu đen trên người cô làm tăng độ soái khí cùng lạnh lùng, nữ thần cấm dục, trong đầu của Thu Lạc chỉ nghĩ ra được cụm từ này.
"Chị Nhan, em xin chữ ký của chị được không ạ?" Một cô bé staff đỏ mặt đi đến gần, hai tay cầm lấy một tờ giấy cùng một cây bút lông màu tím.
"Được." Cô hơi nhướng mày, sau đó bắt chước nét chữ của nguyên chủ, ký một chữ ' Nhan' thật to.
Cô bé ấy vui vẻ ríu rít cảm ơn sau đó chạy về làm việc của mình.
Vân Yến chỉnh lại áo vest một chút rồi một thân soái ngất trời mà đi ra ngoài, tiếng chụp ảnh vang lên, mọi máy ảnh đều đổ dồn vào phía cô khiến Nhạc Thư và Cảnh Mộ Hàn có chút xấu hổ.
"Chúng... Chúng ta đi lại chỗ ngồi đi." Nhạc Thư đề nghị, đôi mắt có vài tia chán ghét hướng về phía Vân Yến. Cảnh Mộ Hàn gật đầu, lịch sự mà nâng làn váy dài của cô ta lên bậc thang.
Triêu ảnh hậu, Triêu ảnh hậu... Lúc nào cũng là Triêu ảnh hậu! Rõ ràng cô ta mới là nữ chính mà, tại sao mọi người lại quan tâm đến Triêu Nhan đến thế?
Nếu mọi người biết được bộ mặt thật của cô thì liệu cô có còn được mọi người tung hô, quan tâm như vậy không?
Nhạc Thư dần trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023375/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.