Một ngày đẹp trời Khổng Tước không còn đến van xin cô nữa, đồng thời Vân Yến cũng nhận được tin nữ chính đã được thả ra.
Vân Yến cười sâu sắc, lén lút nấp ở bên đường nhìn Tô Nguyệt Đóa đang làm nhiệm vụ cùng nam chính và con công kia.
"Ký chủ, cô đang làm gì vậy?" 000 tò mò hỏi.
"Không phải ngươi bảo ta phế hai người họ sao?"
"..." Đúng là nó có nói, nhưng mà lúc đó là lỡ lời mà thôi.
Vân Yến kéo mũ xuống che đi đôi mắt mình, mặc thêm áo khoác màu đen dài, nhìn cô bây giờ chẳng khác gì mấy người của tổ chức áo đen trong conan.
Ngay lập tức Vân Yến chạy đến gần Tô Nguyệt Đóa và Bạch Vũ Huyền, đâm một kim châm vào gáy của mỗi người rồi rút ra, mọi việc xảy ra chỉ trong chốc lát, khi bọn họ đã kịp phản ứng thì cô đã cao chạy xa bay.
"Người kia vừa làm gì chúng ta?" Tô Nguyệt Đóa nhíu mày nhìn bóng lưng xa dần của cô.
Bạch Vũ Huyền sờ sờ gáy của mình, lắc đầu.
"Chúng ta tiếp tục làm nhiệm vụ đi, tối nay còn có việc." Khổng Tước thấy hai người đang phân tâm liền nhắc nhở.
"Được."
...
Đi đến một nơi khá xa, Vân Yến liền lấy từ trong không gian ra một con ruồi, chính xác là một con ruồi đó.
"Lan truyền tin tức ở hội thiên sư, Tô Nguyệt Đóa và Bạch Vũ Huyền không hề có linh lực, trước giờ diệt ma quỷ được là nhờ bảo bối và linh thú của các gia tộc."
Vân Yến nói nhỏ với con ruồi, sau khi nói xong nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023332/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.