Tô Nguyệt Đóa mím môi, lấy sợi dây chuyền ra khỏi cổ mình rồi đưa cho Vân Yến.
Sau đó Tô Nguyệt Đóa liền bỏ đi trước những ánh mắt khinh thường của quần chúng hóng chuyện. Khổng Tước và Bạch Vũ Huyền đương nhiên sẽ đi theo cô ta.
Vô Thi phải nói vài chuyện cùng Lâm Y Thần, không để ý đến Vân Yến đã đi ra ngoài từ lúc nào.
Bỗng nhiên Khổng Tước ngã xuống, Tô Nguyệt Đóa và Bạch Vũ Huyền hoang mang nhìn xung quanh, không hiểu sao lúc nãy bọn họ còn ở đường lớn mà bây giờ đã ở trong một con hẻm, nhất định là có người đã bày ảo ảnh lừa bọn họ vào.
Xung quanh đột nhiên tối như mực, Tô Nguyệt Đóa hoảng sợ nhìn xung quanh, chuyện gì đang xảy ra vậy, Vũ Huyền và Khổng Tước đang ở đâu?
"Tội ác. Kẻ ác. Thú tội." Giọng nói lạnh lẽo như đang ở dưới địa ngục, câu nói được lập lại hàng giờ.
Cô ta nhắm mắt, che lại hai tai, nhưng câu nói vẫn cứ lặp lại mãi khiến cô ta muốn điên lên.
"Được rồi, tôi thú tội, tôi đã lấy cắp gương Vương Ngu của Hàn gia, linh thú của Minh gia cũng bị tôi thu phục... Chuyện xấu của Khổng gia cũng là do tôi bịa đặt mà lan truyền cho mọi người mà ra."
Tô Nguyệt Đóa nói rất to, ai ai đi ngoài đường cũng nghe thấy.
Một số người dùng điện thoại quay lại cảnh tượng này, Khổng Tước và Bạch Vũ Huyền dùng mọi cách để cản cô ta lại nhưng không được.
"Vô Thi thiên sư, đồ đệ của ngài thật giỏi nha." Vân Yến lạnh nhạt nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023330/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.