Mộ Nhất thấy Vân Yến về liền nghiêm túc đứng chào, ngay cả giọng nói cũng có chút cứng nhắc.
Vân Yến nhìn lướt qua nó rồi ngồi trên sofa, vừa xem cuốn sách bảo bối của Khổng gia, vừa ăn chocolate.
Đọc đến hơn phân nửa, cô liền đóng sách lại. Mấy cái bùa chú này yếu kém hơn cả bùa chú của cô gấp trăm nghìn lần.
Trời bây giờ đã tối, Vân Yến tắm rửa rồi leo lên giường ngủ. Mộ Nhất ngồi xem tivi ở phòng khách, nó cảm thấy sống chung với cô rất ổn, còn được xem tivi nữa.
"A------" Nửa đêm nửa hôm có một tiếng hét vang trời.
Từ trên cầu thang có một bóng trắng đi xuống, tay cầm theo cây kiếm. Ánh mắt sắc bén nhìn Mộ Nhất.
"Mẹ nó, ngươi có để cho người khác ngủ không hả." Vân Yến tức giận mắng Mộ Nhất.
Mộ Nhất cúi đầu, nói nhỏ:"Vì tôi nghĩ phim ma sẽ không kinh dị gì, ai ngờ phim ma của các người còn kinh dị hơn mấy con ma quỷ mà tôi từng gặp."
Vân Yến giật giật khóe miệng, mở phim hài cho nó xem rồi đi về phòng ngủ tiếp.
Sáng sớm tại Khổng gia.
Vừa bước xuống lầu, Vân Yến đã thấy một người nam nhân mặc đồ lòe lẹt, mái tóc trắng xóa, đôi mắt phượng dài và hẹp đang ngồi trên sofa.
"Ngươi là ai?"
Tên nam nhân kia mỉm cười, đứng dậy tự giới thiệu:"Ta là Khổng Tước, là linh hồn bảo hộ của Khổng gia."
"À, thì ra là con công trước nhà." Vân Yến sực nhớ ra Khổng gia có một tượng hình con công để bảo vệ gia tộc.
"Ta là Khổng Tước, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023328/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.