Giai Lệ cắn môi, cố gắng lách người tránh khỏi tầm mắt của Vân Yến nhưng đã muộn vì cô đã sớm nhìn thấy cô ta.
Vân Yến nhìn Giai Lệ chằm chằm, nở một nụ cười thân thiện rồi vẫy tay chào.
Lục lão gia thấy thế thì nhìn sang phía người mà cô đang vẫy tay chào, nhìn thấy Giai Lệ trong mắt ông lập tức hiện ra sự chán ghét.
Lục Tôn hối thúc Vân Yến mau đi học, còn ông thì đến Trạch gia để bàn chút chuyện của Trạch Từ và Giai Lệ.
Vợ cũ của ông là Trạch Thư, bảo bối của Trạch gia, là đứa con út trong nhà. Trạch Thiên là anh cả trong nhà cũng chính là cha của Trạch Từ. Lúc nhỏ cả ba đứa rất thân thiết với nhau.
Năm đó, Trạch Thư yêu Lục Tôn còn ông thì xem bà như em gái, hai người kết hôn cũng chỉ vì lợi ích của hai gia tộc.
Lục gia vốn dĩ hơn Trạch gia vài phần, không cần phải kết hôn chính trị như vậy nhưng vì Trạch Thư sống chết đòi lấy Lục Tôn, ông thì không đành lòng nhìn bà tự hại bản thân nên phải cắn răng cưới bà.
Từ khi Trạch Thư mất vì bệnh tật, ông cũng không qua lại với Trạch gia nhiều, Lục Tuân thì ngược lại, thường xuyên đi cùng Trạch Từ, trong nội tâm của Lục Tuân thì ông chính là người hại mẹ nó chết.
Vì thế, Trạch Từ thường gọi Lục Tuân là anh họ, cũng quyết không gọi là em họ.
Lục Tôn thở dài, dù có là cháu vợ cũ, ông cũng không thể tha thứ cho nó được, Tịnh Kỳ đã phải chịu nhiều đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023313/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.