Edit :Charlotte
Dưới ánh nến lung linh mờ ảo, một không khí lãng mạn. Cô gái ngồi đối diện Trần Việt Sinh vẫn giữ cho mình nụ cười lạc quan, vui vẻ. Nếu là những người con gái khác trong giới, hắn sẽ thấy đây là một chuyện bình thường, cũng không quá cảm thấy đáng ghét. Nhưng ngoài ý muốn, không ngờ Đường Quả cũng là một người như vậy.
"Không có."
Trần Việt Sinh đột nhiên nhớ ra, Đường Quả bối cảnh thực bình thường. Em ấy là một em gái mồ côi, để thực hiện mong ước làm ca sĩ, em ấy đã phải vừa đi học vừa đi làm. Nếu không có người đứng sau lưng chống đỡ, sợ rằng sẽ không có khả năng đi đến ngày hôm nay.
Khi được biết Lãnh Duệ là kim chủ của em ấy. Hắn không thấy chán ghét, trong lòng chỉ còn vài phần thương tiếc.
"Ra vậy ..."
Đường Quả trên mặt vẫn giữ nguyên ý cười : "Có chút ngoài ý muốn đó. Tại em tưởng rằng Trần ca ca sẽ không bao giờ thích người như vậy."
"Không ... Không có ..."
Trần Việt Sinh có chút khẩn trương, tay cầm dao dĩa hơn trơn trượt, khó nắm vững. Nhìn gương mặt tinh tú của cô gái trước mặt hắn kìa. Khuôn mặt xinh đẹp, cử chỉ ưu nhã, vô cùng hấp dẫn người khác. Thậm chí, đây cũng là lầm đầu tiên hắn thấy có người dám khẳng định mình được bao nuôi mà không tỏ ra ngần ngại.
"Quả Nhi, nếu em cảm thấy bị đối đãi không tốt khi ở bên Lãnh Duệ, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm đến anh."
Đêm nay, điều khiến Trần Việt Sinh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-xin-binh-tinh-chut/1791847/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.