"Gần đây tiểu nghiệt chủng họ Kiều cứ ồn ào trên GGG, tôi thấy nó đang muốn tìm đường quay lại giới giải trí. Ông định mặc kệ nó sao?" Người phụ nữ nhíu mày, giọng nói ẩn hiện bất mãn.
"Nó thì có thể làm được gì?" Người đàn ông cười khinh thường: "Bà còn không biết tính tình nó nhu nhược thế nào à? Cứ thuê người vào mắng chửi nó, sớm muộn nó cũng suy sụp tinh thần."
Người phụ nữ mơ hồ có chút lo lắng: "Ông chưa xem livestream của nó phải không? Tôi thấy nó thay đổi rồi, cách nói chuyện không giống trước kia..."
"Đàn bà các bà chỉ biết sợ trước sợ sau, một con nhãi yếu đuối cũng làm bà sốt ruột!" Người đàn ông không kiên nhẫn ngắt lời: "Cứ để nó tự sinh tự diệt ở Ánh Dương, không cần quản tới nó."
"Bệnh trầm cảm của nó nặng như vậy, nhưng đến giờ vẫn chưa chết, tôi thấy Diêm gia rất tận tâm chăm sóc nó." Người phụ nữ không đồng tình nói: "Lỡ như nó…"
"Bà nghĩ thằng nhãi tàn tật đó là nhà từ thiện à? Thủ đoạn trên thương trường của hắn đều rất ác liệt, đối với kẻ trực tiếp phế chân hắn, hắn sẽ bỏ qua chắc?"
Người đàn ông cười mỉa mai: "Hắn để tiểu nghiệt chủng họ Kiều sống là vì muốn hành hạ. Nếu nó quay về giới giải trí, người đầu tiên cản trở chính là hắn!"
Diêm Túc và Kiều Khuynh Diễm là kẻ thù không đội trời chung.
Bọn chúng đã tự đối phó nhau, Hà gia xen vào làm gì cho phí sức?
Vậy mà vợ ông cứ lải nhải càu nhàu, nghe đến lỗ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158827/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.