Khi Radley và Khuynh Diễm đang thảo luận vai diễn nam chính phim truyền hình, thì nhóm học sinh bên kia lại lần nữa xảy ra tranh cãi.
Và Mộ Ngôn cũng bị kéo vào.
Một nam sinh nói: "Tóc Trắng, bình thường không phải cậu thân thiết với bà cô phù thủy lắm sao? Mau gọi cô ta đến đón cả bọn về đi!"
Tốc độ phản ứng của Mộ Ngôn chậm chạp, nên hắn vẫn đang ngơ ngác, chưa kịp tiếp thu danh xưng "Tóc Trắng" là ám chỉ mình.
Charles nhíu mày trả lời trước: "Cậu ấy có tên, là Mộ Ngôn. Nếu không thể gọi đúng tên người khác thì đừng tới nhờ vả."
"Được rồi, Mộ Ngôn, Mộ Ngôn." Nam sinh qua loa đối phó: "Nhanh gọi cô giáo đến đi."
Mộ Ngôn hơi ngẩng đầu, từ tốn chậm thật chậm đáp: "Cô giáo... nói... sáng mai... mới đến."
Là học sinh nhỏ thì phải nghe lời.
Không được làm cô giáo tức giận nha.
"Đợi đến sáng mai cho bọn tôi chết cóng chắc? Cậu không bị nước dội ướt người, nên cậu nói nghe nhẹ nhàng quá nhỉ?" Nam sinh vắt mảnh vải ướt sũng nước giơ lên trước mặt Mộ Ngôn, bực tức gắt gỏng.
"Cậu hung với ai đấy? Nước trên người các cậu là do cậu ấy làm ra sao? Nếu không phải các cậu tự gây sự, thì cũng đâu biến thành bộ dạng thảm hại này." Charles bước lên bênh vực.
Không phải hắn anh hùng nghĩa hiệp gì đâu, mà hắn sợ lỡ như cô giáo biết hắn trơ mắt nhìn học trò cưng của cô bị bắt nạt, thì ngày tháng về sau của hắn sẽ càng khó sống.
Cuộc đời hắn thật sự quá gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158777/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.