Khuynh Diễm dựa vào ghế, rành mạch nói rõ: "Hai, tư, sáu, tôi dùng hình thái hồ ly ngủ cùng anh. Ba, năm, bảy, tôi dùng hình thái con người ngủ cùng anh. Chủ nhật, tùy tâm trạng."
Tử Liên tỏ vẻ không phục.
Rõ ràng trước đó còn cho hắn ngủ cùng tiểu hồ ly cả tuần, nhưng từ sau đêm ở biệt thự trở về, cô lại đổi ý thêm điều kiện.
Hắn cảm thấy cô là đang ghi thù chuyện hắn bỏ thuốc cô.
Nhưng chẳng phải hắn đã tự tay bế cô về rồi sao?
Vậy mà cô còn tính toán với hắn nữa!
Dựa vào quyết tâm tu hành của Tử Liên, chắc chắn hắn sẽ không thỏa hiệp Khuynh Diễm... nhưng đó là đang nói Tử Liên của quá khứ.
Còn hiện tại...
Nếu như hắn không thích lông mềm, nếu như hắn chưa từng ngủ cùng tiểu hồ ly, nếu như hắn không tiến triển từ bị động đến chủ động ôm Khuynh Diễm, thì chắc chắn bây giờ hắn đang giãy giụa từ chối.
Nhưng nếu như cũng chỉ là nếu như, sự thật đã xảy ra không thể thay đổi.
Bởi vì tối hôm đó Tử Liên đã bế Khuynh Diễm đi suốt một đoạn đường dài, nên khả năng chấp nhận của hắn đã được nới rộng.
Đây gọi là hiện tượng đừng nên vượt giới hạn, một khi vượt rồi, giới hạn chắc chắn sẽ tan nát.
Tử Liên ngập ngừng hồi lâu, gật đầu: "Bần đạo đồng ý điều kiện của thí chủ, nhưng cần bổ sung, bần đạo muốn được sờ đuôi tiểu hồ ly."
Khuynh Diễm: "..." Ha ha! Được voi đòi tiên hả?
Dẹp đi!
Đừng có nằm mơ!
Khuynh Diễm ném Tử Liên ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158724/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.