Trong âm thanh kịch liệt phản kháng của Triêu Dã, Khuynh Diễm trực tiếp giơ tay gõ một cái.
Ngất xỉu.
Giờ thì yên tĩnh hơn rồi, bôi thuốc thôi.
Hắc Khuyển: [...] Có đôi lúc nó cảm thấy kí chủ y hệt mấy tên biến thái...
Như để chứng minh cho lời nhận định của Hắc Khuyển, Khuynh Diễm kéo chăn trên người Triêu Dã xuống, sau đó bắt đầu cởi y phục hắn, lòng bàn tay nhẹ xoa xoa lên phần đùi trong của hắn.
Da thịt trắng trẻo mềm mại thế này, không nên lưu lại sẹo.
Cô lấy ra một chiếc bình nhỏ, nghiêm túc cẩn thận bôi thuốc, mỗi động tác đều rất nhẹ nhàng, dù hắn đã bất tỉnh, cô cũng không muốn làm đau hắn.
Khuynh Diễm đúng là một cô gái ôn nhu... nếu giả vờ như vừa rồi cô không thô bạo đánh ngất Triêu Dã.
Dược của hoàng cung được bào chế từ những nguyên liệu tốt nhất, vết thương hồi phục tương đối nhanh chóng.
Khuynh Diễm vừa bôi thuốc vừa lẩm nhẩm tính toán.
Ừm... ước chừng đánh tiểu ăn vạ thêm ba bốn lần nữa là được.
—
Hắc y nhân ẩn sau bóng tối trong rừng cây, cẩn thận đi đến bên cạnh xe ngựa gần đó, báo cáo: "Bẩm chủ tử, mọi việc đã làm như người căn dặn."
"Đã huấn luyện tốt bọn họ?"
Khuynh Diễm một tay mở cửa sổ xe ngựa, một tay đỡ Triêu Dã đang gối đầu nằm trên đùi cô.
Hắn nhắm mắt ngủ say, sắc mặt vẫn hơi nhợt nhạt, nhưng nhiệt độ cơ thể đã ổn định, không còn sốt cao nữa.
Lẽ ra nên để hắn ở lại khách điếm dưỡng bệnh, nhưng nơi này hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158676/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.