Vừa vào trong doanh trướng, Triêu Dã lập tức giãy giụa tránh khỏi vòng tay Khuynh Diễm, híp mắt tra hỏi cô: "Giữa ngươi và nữ tử kia đã phát sinh chuyện gì?"
"Không có chuyện gì." Suýt chút nữa là bị ăn vạ rồi!
May mà ta có nhiều kinh nghiệm!
"Nàng ta đã muốn bám lấy ngươi, đương nhiên phải hạ thủ đoạn gì đó." Triêu Dã chợt dừng lại, tiến đến sát bên Khuynh Diễm, cái mũi nhỏ đánh hơi ngửi ngửi.
Như đang kiểm tra xem trên người cô có mùi hương của kẻ khác hay không.
"Bệ hạ ngửi cái gì?" Khuynh Diễm khó hiểu hỏi: "Nghiện mùi cơ thể ta sao?"
Triêu Dã: "..."
"Ai nghiện ngươi? Dù có nghiện thì trẫm cũng chỉ nghiện mùi cơ thể của chính mình." Đúng, không sai!
Đây là cơ thể chính chủ của trẫm! Ngươi chỉ đang sống nhờ ở đậu!
"Vậy..." Khuynh Diễm chậm rãi nghiêng người đến: "Ta cũng muốn ngửi mùi cơ thể chính chủ của ta."
Triêu Dã: "..."
Vô sỉ!
Đáy lòng hoàng đế bệ hạ hung hăng mắng người ta vô sỉ, nhưng hành động bên ngoài vẫn đứng yên cho người ta vừa ôm vừa ngửi mình.
Đây là biểu hiện chân chính của 'miệng nói không, nhưng thân thể lại rất thành thật'.
"Nhột nha, ngươi đừng có hôn vào cổ trẫm." Triêu Dã hơi kháng cự.
Chạm vào cổ, thân thể hắn liền trở nên mềm nhũn, thật không thoải mái.
"Lúc nãy bệ hạ và Nhàn Vương đã nói gì?" Khuynh Diễm làm như lơ đãng hỏi.
"Chưa nói gì thì ngươi đã tới, ngược lại là ngươi, nữ tử kia đã làm gì ngươi?" Mọi người bên ngoài đều nói, hiện trường nhúng chàm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158673/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.