Triêu Dã còn chưa hồi phục sau cú sốc từ vệt máu đỏ trên giường là do được hưởng thánh ân, thì đã nghe khắp hoàng cung lan truyền tin tức Quý phi nương nương hoài long tự.
Quý phi nương nương... hình như là hắn mà!
Hắn hoài long tự khi nào?
Tối qua ngủ sáng nay liền có đứa bé sao?
Liễu Khuynh Diễm rốt cuộc đã làm gì hắn!
Hoàng đế bệ hạ phẫn nộ cầm trâm cài tóc giết tới Dưỡng Tâm Điện.
Thái giám tổng quản Lư Tín còn chưa kịp ngăn cản, thì hoàng đế bệ hạ đã lấy ra sức mạnh hồng hoang, hất phăng thái giám, hùng hổ tiến vào.
Khuynh Diễm ngẩng đầu nhìn thấy Triêu Dã, liền phất tay ra hiệu cung nhân ra ngoài.
Người kia siết chặt trâm cài tóc, giơ lên làm vũ khí, tức giận chất vấn: "Liễu Khuynh Diễm, tối qua ngươi đã làm gì trẫm?"
Khuynh Diễm cực kỳ đương nhiên trả lời: "Ngoài ngủ cùng nhau, ta còn có thể làm gì người?"
Hắn nhìn ta như vậy là có ý gì?
Rảnh rỗi quá nên lại nổi gió nổi bão đến ăn vạ ta à?
"Ngươi chắc chắn là chỉ có ngủ đơn thuần?" Triêu Dã cố đè ép âm thanh nghe thật bình tĩnh.
"Chứ bệ hạ còn muốn ta làm gì nữa?" Khuynh Diễm cảm thấy khó hiểu. Tiểu ăn vạ hôm nay cứ quái quái nhỉ?
Triêu Dã nghẹn đến đỏ bừng mặt, nhả từng chữ qua kẽ răng mà nói: "Ngươi... Ngươi đoạt mất lần đầu tiên của trẫm!"
Khuynh Diễm: "???"
Hả?
Ta làm gì?!
"Ngươi đã hứa không cưỡng ép trẫm, ngươi đã nói không hứng thú với thân thể nữ nhân mà, ngươi... sao ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158656/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.