Triêu Dã dùng ánh mắt tố cáo nhìn Khuynh Diễm, bên trong hiện rõ bốn chữ "ngươi ngược đãi trẫm"!
Khuynh Diễm cong ngón tay gõ lên mặt bàn, cười nhắc nhở: "Bệ hạ, người mới là hoàng đế."
Triêu Dã cứng ngắc tại chỗ.
Đúng vậy, hắn mới là hoàng đế.
Duyệt tấu chương là trách nhiệm của hắn.
Nguyên buổi chiều hôm đó, hoàng đế bệ hạ buồn đến ăn hết mười cái bánh bao, năm dĩa bánh ngọt, ba mâm thịt heo.
Hiện tại còn đang ôm mứt quả ăn tiếp.
Hắn đang tổn thương sâu sắc.
Khuynh Diễm quan sát Triêu Dã cả buổi, đáy lòng cô cực kỳ khó hiểu.
Tại sao tiểu ăn vạ lại lười như vậy?
Khó khăn lắm mới được làm hoàng đế một lần, lại không chịu làm cho nghiêm chỉnh vào?
Vừa nói hắn ngày mai duyệt tấu chương, hắn liền hành xử như ngày mai bị đưa lên pháp trường.
Nhưng mặc kệ Triêu Dã tỏ ra thảm đến mức nào, Khuynh Diễm đều không giúp hắn.
Tại sao?
Bởi vì cô cũng lười đó!
Công văn giấy tờ lễ bộ binh bộ công bộ hộ bộ... đọc mấy chữ "bộ" thôi cũng đủ đau đầu.
Tấu sớ của ai thì người đó duyệt, tiểu ăn vạ tự xử đi!
Hắc Khuyển: [...] Cặn bã, thật sự!
—
"Bệ hạ công khai trách mắng Tả tướng sao?" Nam nhân mặc thanh y nhã nhặn, sắc mặt trắng xanh nhợt nhạt, ngồi trên xe lăn.
Là một bệnh nhân yếu nhược, nhưng ánh mắt lại sáng đến bức người.
Ngũ hoàng tử, hay còn gọi là Nhàn Vương, là Vương gia duy nhất được phép ở tại kinh thành.
Bởi vì chân hắn có tật, không thể đi lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158650/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.