Trong khi Bạch Hiểu Nhược đang phẫn nộ ghen ghét ở Bạch Hằng Cung, thì lúc này ở lãnh cung, phế phi "Liễu Khuynh Diễm" đang giãy giụa tránh khỏi ân sủng của "bệ hạ".
Triêu Dã tức giận muốn chết, rõ ràng hắn đang ngồi trên ghế ăn bánh quế hoa, Khuynh Diễm lại đột ngột đi qua ôm hắn lên giường, kêu hắn bồi cô ngủ.
Bồi cô ngủ??
Hắn là hoàng đế! Chỉ có người khác bồi hắn ngủ!
Nằm mơ cũng không có chuyện hắn bồi ai ngủ!
Vì vậy Triêu Dã giãy giụa muốn xuống giường.
"Dạo gần đây hoàng cung đang nuôi heo nhỏ." Khuynh Diễm chợt nói một câu không đầu không đuôi.
Nhưng thần kỳ là Triêu Dã lại đình chỉ giãy giụa.
Im lặng một lúc thì hỏi: "Heo nuôi trong hoàng cung... ăn có ngon hơn heo bên ngoài không?"
Khuynh Diễm chăm chú quan sát hắn khoảng năm giây, sau đó nói: "Chưa thử, nhưng nhìn có vẻ rất ngốc, chắc là sẽ ăn ngon"
Triêu Dã: "..." Heo ngốc thì sẽ ăn ngon sao?
Hắc Khuyển: [...] Kí chủ đang mắng ngài là heo ngốc đó đại nhân vật!
Sao ngài lại khờ khạo như vậy, tức chết nó mà!
Triêu Dã suy tư rất nghiêm túc, cuối cùng quả quyết yêu cầu: "Khi nào heo lớn, ngươi đem một phần thịt đến cho trẫm." Trẫm cũng muốn ăn!
Khuynh Diễm chỉ cười cười, không đáp ứng.
"Sao ngươi không trả lời trẫm?" Triêu Dã hối thúc. Ngươi muốn ăn mảnh sau lưng trẫm đúng không?
Khuynh Diễm tỏ ra bất đắc dĩ từ chối: "Heo ngốc này chỉ một mình ta ăn được, người khác đều không thể ăn."
"Tại sao chứ?" Triêu Dã gấp gáp kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158648/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.