Thái giám tổng quản nhìn thấy Khuynh Diễm hùng hổ vác kiếm rời đi, ông liền vội vàng một tay bưng mũ, một tay xách áo chạy theo cô.
Bệ hạ được tiên đế cưng chiều quá mức, dẫn đến tính cách tùy hứng, lại còn dễ bị người ta lừa.
Trước khi tiên đế băng hà, đã không ngừng căn dặn những người ở lại, phải tận lực chăm sóc bệ hạ, đặc biệt là không được để người làm chuyện điên rồ.
Hiện tại bệ hạ cầm kiếm, nhìn thế nào cũng thấy sắp làm chuyện điên rồ!!
Thái giám tổng quản chạy gần chết mới đuổi kịp Khuynh Diễm, đến khi cô dừng lại thì ông cũng thở hồng hộc sắp đứt hơi.
Ngẩng đầu liền thấy hai chữ "Lãnh Cung", cùng cảnh Liễu phi nương nương bên trong bị một thái giám quát nạt.
"Tiểu cô nương" ủ rũ nằm trên ghế dựa, hai mắt nhìn hộp thức ăn ôi thiu, dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc.
Thái giám tổng quản nghi hoặc. Biểu cảm của Liễu phi nương nương hơi quen nha, nhìn cứ như... mấy lúc bệ hạ đói bụng mà thức ăn chưa kịp mang lên vậy??
Khuynh Diễm đột nhiên khựng lại, tay đang vung kiếm cũng hạ xuống.
Này...
Cô gái nho nhỏ kia...
Chẳng phải là tiểu ăn vạ của ta sao?!
Ta là con trai, tiểu ăn vạ là con gái, tưởng tượng sâu sắc thêm một chút, quả thật... không tồi nha!
[... Kí chủ, đề nghị cô bỏ ngay suy nghĩ phá hủy tam quan ra khỏi não đi.] Hắc Khuyển cố giữ bình tĩnh lên tiếng.
Khuynh Diễm không rảnh đáp lời nó, bởi vì đầu óc cô đang bận liên tưởng đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158639/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.