Miên Tửu cứ buồn bã sa sút, nên Khuynh Diễm muốn làm gì đó khiến hắn vui. 
Chợt nghĩ tới Hàn Tố Ly từng nói với cô, ở thành phố này có một ngôi đền cầu nhân duyên mà cô ấy rất thích. 
Khuynh Diễm vốn không hứng thú với các loại hoạt động cầu nguyện, cầu quỷ thần chi bằng cầu chính mình. 
Mệnh ba phần là do thiên định, bảy phần là do nhân tạo. 
Thời hiện đại, không nên cổ xúy mê tín dị đoan. 
Nhưng nữ chính Hàn Tố Ly thích cầu nhân duyên, biết đâu... nữ chính tiểu ăn vạ của cô cũng thích. 
Khuynh Diễm nhìn thời gian, quyết định dẫn Miên Tửu đi xem một chút. 
Quả nhiên cô đoán không sai, khi Miên Tửu nhìn thấy ngôi đền nhân duyên, hai mắt hắn lập tức phát ra tia sáng nhỏ vụn, lấp lánh như chứa ngôi sao. 
"Tiểu Hỉ, em muốn cầu nhân duyên cùng với tôi sao?" Đây là cô gián tiếp nói thích hắn rồi phải không? 
Khuynh Diễm suy nghĩ một chút, gật đầu: "Ừ." 
"Cô với hắn cùng đến chỗ cầu nhân duyên", cũng tương đương với câu "cô cầu nhân duyên cùng với hắn". 
Số chữ không quá sai lệch. 
Hắc Khuyển: [...] Số chữ không sai lệch, nhưng đổi vị trí chữ thì ra hai nghĩa khác nhau đó! 
Hắc Khuyển vừa nghĩ xong, thì liền nhìn thấy Miên Tửu vui đến mức ôm chầm lấy Khuynh Diễm, còn nói rằng hắn rất thích cô. 
Đáy lòng nó liền nhịn không được phun ra hai chữ: Tra nữ! 
Lừa gạt tình cảm thiếu niên người ta! 
Miên Tửu kéo tay Khuynh Diễm đi mua thẻ gỗ, sau đó lại kéo tay cô đến khu vực viết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158635/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.