Sáng hôm sau. 
Miên Tửu mở mắt, ký ức tối qua ồ ạt ùa về, da mặt bất giác nóng đến bỏng rát. 
Nhưng chỉ là cảm giác của hắn, bởi vì khi hắn sờ lên, mặt hắn không nóng cũng không đỏ, sự nóng bỏng kia chỉ đến từ trong đáy lòng. 
Đưa mắt nhìn qua cô gái đang ngủ say bên cạnh, ánh nắng chiếu vào từ cửa kính, tia sáng mỏng nhẹ dát lên làn da cô, đầu vai nhỏ mềm mại lộ ra bên ngoài lớp chăn. 
Miên Tửu như bị ma xui quỷ khiến vươn tay tới, chạm vào người cô. 
Xúc cảm mềm mại khiến hắn muốn dừng cũng không thể dừng lại được... 
Khuynh Diễm đang ngủ thì chợt nhận thấy có một thứ khô khốc tiến vào, cô cau mày tỉnh giấc: "Mới sáng sớm anh náo cái gì?" 
Nhưng cô không biết, giọng nói nửa tỉnh nửa mê này chính là âm thanh khích lệ Miên Tửu, lời phàn nàn của cô vào tai hắn đều biến thành, "trời sáng rồi chúng ta tiếp tục đi anh". 
Buổi tối Khuynh Diễm hào hứng bao nhiêu thì buổi sáng cô lại lười biếng bấy nhiêu. 
Đến nhấc tay cô còn lười động, chứ nói chi đến việc đè Miên Tửu xuống giường như tối qua. 
Kết quả chính là Miên Tửu nhân thời cơ chiếm lợi, hăng hái đảo chính nằm trên, đem Khuynh Diễm đè xuống. 
Đảo chính đến lần thứ ba thì bị đá văng khỏi giường! 
Khuynh Diễm ném gối vào đầu hắn. Cẩu nam nhân! Mi nói chỉ một lần liền để ta tiếp tục ngủ! Đây là một lần của mi? 
Tối qua có bao nhiêu e thẹn, bây giờ sự e thẹn của mi đâu? 
Miên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158633/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.