Thiếu niên ngồi trên sofa, ánh mắt có chút mông lung, ngẩn ngơ nhìn thiếu nữ đang hôn lên tay mình.
Cô nghiêng người đến rất gần hắn, nhưng hắn nhất thời như mất đi khả năng phản kháng, không thể từ chối cô...
Bất chợt, động tác của Khuynh Diễm dừng lại, đứng dậy che trước người Miên Tửu.
Ngay sau đó là tiếng mở cửa vang lên, Kỷ Ôn xách một túi thuốc y tế bước vào nhà.
Thấy hai người đều đang ở phòng khách, hắn liền ngạc nhiên hỏi: "Tiểu tỷ tỷ hôm nay thức sớm vậy, vận động thân thể sao?"
Miên Tửu có chút mất tự nhiên, nhanh chóng đi vào phòng bếp. Khi đi qua Khuynh Diễm, còn né ra một khoảng cách với cô.
Khuynh Diễm dựa trên sofa, đáy mắt lóe lên một tia lạnh lẽo hướng đến Kỷ Ôn, làm hắn theo bản năng rùng mình lùi lại.
Hắn chỉ mới bước vào nhà, có chọc gì đến cô đâu?
Sao tính cách càng ngày càng hung vậy chứ?
Nhưng Kỷ Ôn là một đứa nhỏ gan lớn, lại thêm biệt tài giỏi tìm đường chết, vì vậy vẫn cứng rắn đi đến, ngồi xuống đối diện sofa hỏi: "Giao dịch mới, lợi nhuận cao, cô làm không?"
Nghe đến lợi nhuận, thái độ Khuynh Diễm liền hòa hoãn xuống: "Nói rõ."
"Cô muốn khu đất bên phố Tây đúng không? Tôi nhường một nửa cho cô."
Khuynh Diễm nhướng mày. Tốt như vậy?
"Nói xem điều kiện của cậu là gì?"
"Rất đơn giản, chỉ cần cô đóng giả chị gái tôi."
Kỷ Ôn là trẻ mồ côi, trước đây ở cô nhi viện, có một cô gái lớn hơn hắn vài tuổi, rất thân thiết với hắn.
Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158631/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.