Đứa nhóc khoảng mười bốn, mười lăm tuổi ngồi trên giường lớn, gương mặt ngây thơ vô hại, hướng đến cô gái đối diện hỏi: "Tiểu tỷ tỷ đến đây làm gì?"
"Tìm chỗ ngủ." Khuynh Diễm ngắn gọn trả lời: "Cậu là Kỷ Ôn?"
"Tiểu tỷ tỷ không nhận ra tôi sao?" Kỷ Ôn mỉm cười, hiền lành đến không thể hiền lành hơn: "Là vì tôi quá đáng yêu đúng không?"
Lúc ở không gian địa ngục, vì vẻ ngoài đáng yêu này rất dễ bị tấn công, nên hắn mới hóa trang thành hình dạng thằng hề quái dị, miễn cho những kẻ khác bắt nạt hắn.
Hiện tại đã được trở về thân thể, hắn cũng không cần phải che giấu sự đáng yêu của mình nữa nha!
Khuynh Diễm nâng mắt quan sát Kỷ Ôn một vòng, nhếch môi nói: "Máy hút bụi nhìn vẫn thuận mắt hơn."
Kỷ Ôn: "..."
Khuynh Diễm dừng một chút, lại bổ sung: "Cũng không đáng yêu bằng người của tôi."
Cho dù mi có là nam chính, thì cũng không qua được tiểu ăn vạ của ta!
Kỷ Ôn mỉm cười ngây thơ, đáp lại một câu: "Vậy sao tiểu tỷ tỷ không ngủ ở nhà người của cô đi, đến chỗ tôi làm gì?"
Khuynh Diễm: "..." Thằng nhóc này cố tình cười nhạo ta đúng không?
Tiểu ăn vạ không tin tưởng ta, hiện tại hắn không cho ta vào nhà.
Thảm hơn là tất cả tiền bạc tài sản của ta đều ở bên trong nhà hắn.
Giờ ta chỉ là tiểu nha đầu đáng thương không nơi nương tựa, đến chỗ ngủ còn không có, vậy mà thằng nhóc này lại dám cười nhạo ta!
Kỷ Ôn bị Khuynh Diễm xách cổ áo như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158621/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.