Sau đó những Huyết Tộc khác trong đoàn cũng làm theo, thi nhau giẫm một chân lên thảm lông trên sàn nhà, hùng hổ nói:
"Tô tiểu thư, chúng tôi đến đây không phải để gây sự, cô biết điều thì giao Lâm Đông Anh ra đây! Nếu hắn đủ khả năng chữa trị cho thân vương Khâu Thương, sau này cô muốn gì, gia tộc Jarden đều sẽ ban thưởng cho cô."
Khuynh Diễm nhếch môi cười, không nhanh không chậm phun ra ba chữ: "Thảm lót chân."
Các Huyết Tộc: "..." Ý cô là mạng của thân vương Khâu Thương chỉ bằng tấm thảm lót chân?
Cô đừng có quá quắt!
Khuynh Diễm chậm rãi nói tiếp: "Chất liệu mềm mại, màu sắc đẹp mắt." Đặc biệt là thức ăn nhỏ của ta rất thích!
"Hoặc là mua thảm trải cho toàn bộ lâu đài này, bị tôi đánh một trận rồi đi về. Hoặc là bị tôi đánh một trận cho lết về, rồi trải thảm toàn bộ lâu đài này. Chọn đi."
Các Huyết Tộc: "..." Hai lựa chọn trên có gì khác nhau??
Hắc Khuyển: [...] Mấu chốt nằm ở chỗ phương thức ra về, là "đi" hay "lết" đó!
Nhưng nó sẽ nhắc nhở sao?
Không, nó không rảnh, mấy kẻ này liên quan gì đến nó?
"Tô tiểu thư, cô đừng tưởng có thân vương Cao Viễn chống lưng thì có thể ngạo mạn. Holbrick sẽ không vì một Huyết Tộc tầm thường như cô mà đối kháng với Jarden." Huyết Tộc bên kia vẫn tiếp tục tìm đường chết.
"Nếu cô không muốn rước thêm rắc rối thì tôi khuyên cô nên hợp tác, giao ra Lâm Đông Anh, chúng tôi sẽ..."
Khuynh Diễm cảm thấy đám dơi này quá ồn ào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158559/chuong-221-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.