Quân Hoa khoanh tay ngồi ở bàn đá, cằm đặt trên tay, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh: "Nàng thật đẹp."
Khuynh Diễm: "..."
"Mắt nàng..."
"Mắt ta lấp lánh, đẹp vì có sư phụ bên trong đúng không?" Khuynh Diễm thuộc lòng lời thoại của hắn.
"Đúng vậy." Quân Hoa gật mạnh đầu, trán ngã xuống đập lên bàn đá.
Hắn nhắm mắt lại, nhưng không hề có cảm giác đau đớn như trong tưởng tượng, mà là va vào mấy ngón tay thanh mảnh mềm mại
Khuynh Diễm nâng bàn tay đỡ hắn dậy, sắc mặt vẫn nhàn nhạt thờ ơ... lén lút giấu tay ra sau lưng xoa xoa.
Mẹ nó! Tay ta! Đau!
Cô kéo Quân Hoa, nhạt giọng nói: "Chúng ta về phòng."
Hắn chợt mở to mắt, túm vạt áo lùi lại, liên tục lắc đầu, gò má ửng hồng không biết vì rượu hay vì điều gì: "Không được, ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng."
"Sẵn sàng cái gì?" Đi ngủ cũng phải chuẩn bị sao?
"Là..." Quân Hoa ngập ngừng, nhỏ giọng thì thào kêu ra hai chữ: "Song tu."
Khuynh Diễm thiếu kiến thức tự hỏi, song tu là cái gì?
[Chính là nam nữ tiếp xúc thân mật đó kí chủ.] Hệ Thống ngoi lên giải thích: [Là loại thân hơn cả hôn.]
"..." Còn có cái gì thân mật hơn hôn sao?
[Kí chủ, ngày xưa đi học môn Sinh Học cô chuyên môn ngủ gật đúng không?] Kiến thức cơ bản mà cũng không biết! [Chính là tiếp xúc sản xuất ra thế hệ mầm non tương lai cho đất nước, cô hiểu chưa?]
Ý mi là làm thịt?
[...] Cô có thể dùng từ nào thanh nhã hơn được không?
Khuynh Diễm đỡ Quân Hoa dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158517/chuong-100-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.