Khuynh Diễm gác một chân lên tảng đá, cầm nhánh cây chọc chọc con cá chép bạc đang giãy lung tung trên mặt đất.
"Tiểu tỷ tỷ, ta sai rồi!" Cá chép bạc khóc không ra nước mắt: "Khi nãy tiểu tỷ tỷ không làm gì tiểu ca ca hết, tất cả đều do ta vu oan cho tiểu tỷ tỷ."
Khuynh Diễm nhìn qua bên cạnh: "Sư phụ nghe thấy chưa?" Ta mới là người nói thật! Tin ta!
Quân Hoa: "..." Hắn không chỉ nghe, mà hắn còn tận mắt chứng kiến.
Cô dùng bạo lực ép cung trước mặt hắn.
Y phục của hắn bị cài loạn xạ, rõ ràng là có người cởi ra nhưng không nghiêm chỉnh mặc vào.
Quân Hoa không rõ lúc này hắn nên phản ứng thế nào... Dù sao cũng không phải lần đầu bị cởi, thôi bỏ đi.
Hắn không có dũng khí nói tiếp, cảm thấy... rất ngại ngùng.
Quân Hoa chợt hơi giật mình. Thì ra đây là ngại ngùng, nhưng sao hắn lại đột nhiên biết gọi tên cảm xúc?
"Đây là nơi nào?" Khuynh Diễm gõ gõ cá chép bạc hỏi.
"Chỗ này là Cẩm Lý Vân Du, là một trong những huyễn cảnh du hành bị phong ấn bên dưới Bích Hải Sơn." Cá chép bạc run run trả lời.
"Tại sao ngươi kéo bọn ta vào đây?"
"Ta từ dưới Bích Hải Sơn chạy lên thì va trúng tiểu tỷ tỷ và tiểu ca ca, chứ ta không có kéo hai người đâu." Cá chép bạc khóc thét.
Khuynh Diễm rà lưỡi đao trên vảy nó: "Hấp nướng chiên xào, cách nào làm cá chép ngon nhất nhỉ?"
Hỏi trúng chủ đề, "đầu bếp nhỏ" Quân Hoa lập tức bật chế độ đi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158502/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.