"Nha đầu, sư bá đi Bích Hải Sơn lại không nói với ngươi, ngươi không tức giận sao?" Mộc Bối tò mò hỏi. Giờ này cô còn có tâm trạng ngủ?
"Hắn không nhất thiết phải báo cáo mọi việc với ta." Khuynh Diễm mỉm cười, cực kỳ bao dung đáp.
Quân Hoa tự nguyện báo cáo thì tốt, nếu hắn không muốn thì cô cũng không ép.
Cô có thể tự điều tra, dám làm bậy lập tức đánh cho tàn phế!
Hệ Thống: [...] Kí chủ có thể đừng ngoài mỉm cười trong lòng nói thoại khủng bố được không?
Cô bao dung cho ai xem!
"Vậy hiện tại ngươi còn đi Bích Hải Sơn làm gì?" Mộc Bối nghi hoặc hỏi.
"Chắc là... mở mang tầm mắt, học hỏi kiến thức, phóng thích ma tộc."
Mộc Bối: "..." Đoạn đầu nàng có thể hiểu, nhưng bốn chữ cuối là cái gì?
Phóng thích ma tộc sẽ trở thành tội đồ của Tu Chân Giới! Cái này không đem ra đùa được đâu!
—
Bích Hải Sơn.
Đỉnh núi sắc nhọn như đâm xuyên qua bầu trời, tảng đá xám xịt trải dài, cánh rừng khô cằn chỉ còn lại thân cây xác xơ trơ trọi.
Phía sau núi là vực sâu âm u, gió dữ tợn đập ầm ầm vào vách đá, đáy vực đen ngòm như cất giấu quái vật, đang chực chờ nuốt chửng mọi thứ.
Không gian vang vọng tiếng gầm thét, âm thanh pháp khí va chạm kịch liệt, dưới màn kết giới trong suốt mơ hồ nhìn thấy ma khí điên cuồng muốn phá ra.
Hắc khí từ khắp các phương hướng bủa vây, giữ chân các trưởng lão tu chân giả, ngăn không cho họ đến gần kết giới.
Bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158498/chuong-90-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.