"Tiên nhân, hôm trước ta có đốn khúc cây, nhưng ta thật sự không biết nó là của ngài! Ta... ta sẽ lập tức đem trả!" Gã bụng béo cố tìm cách chuộc lỗi.
"Ngươi trả thì nó cũng chết rồi! Giết người... giết cây đền mạng! Trả hay không trả ngươi đều phải chết!" Tử Ngưng tức giận, sát khí như cuồng phong lao tới.
Gã bụng béo hít thở không thông, trợn to mắt nhìn vật thể sắc bén phóng về phía mình, cái chết kéo gần trong gang tấc.
Vạt áo trước ngực bị cắt rách, gã bụng béo toàn thân run run, miệng há to không dám động đậy.
Hắc y nam tử bị hất xa một đoạn, bạch y tiên nhân che trước người gã, cảm giác như sắp bị ném đến địa ngục thì được người ta kéo về, gã kinh hoảng đến khóc lên.
"Tiên nhân, tạ ơn ngài, ta... A A A!"
Gã bụng béo còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị lưỡi kiếm đâm vào ngực.
Quân Hoa cầm kiếm, gương mặt lãnh đạm không hề có nửa điểm biến hóa.
Hắn giết người nhưng không sinh ra sát khí, màu đỏ của sinh mệnh cũng không cách nào vấy bẩn bạch y tinh thuần trên người hắn.
Dùng dáng vẻ thiên tiên tàn sát tính mạng kẻ khác, gương mặt lạnh lùng đứng trước máu tươi kia còn đáng sợ hơn cả tu la.
Tử Ngưng dùng pháp thuật cản lại lưỡi kiếm, điên tiết gào lên: "Lão tử không giết! Lão tử không muốn giết nữa!"
Quân Hoa nâng tay rút kiếm, máu từ vết thương lần nữa phún ra.
Nhiều lần chịu áp lực sinh tử, gã bụng béo bị kinh hãi tột độ, không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158495/chuong-89-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.