Mạc lão chật vật dựa vào thân cây, Mạc Huyền run rẩy nép bên cạnh. 
Những đóm lửa nóng rực lơ lửng giữa không trung, tạo thành một vòng tròn bao vây chèn ép họ. 
Kì lạ là lửa lại không tấn công mà chỉ bay vòng quanh, lảng vảng nhô lên lượn xuống, như đang cười nhạo bọn họ ngu xuẩn. 
Mạc lão siết chặt nắm đấm, gằn giọng hướng vào hư không: "Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" 
Trước giờ kẻ địch của ông ta luôn ở ngoài sáng, còn ông ta mới là người nấp trong bóng tối. Nhưng hiện tại mọi thứ lại hoàn toàn đảo ngược, khiến ông ta mất quyền chủ động không thể thích ứng. 
Sột soạt! 
Nhánh cây phát ra tiếng động, Mạc lão căng thẳng nhìn qua. 
Nữ hài tử chậm rãi xuất hiện, tia nắng vàng nhạt rơi xuống y phục cô, chiếu lên ánh sáng rực rỡ chói mắt. 
Nụ cười trên môi cô xinh đẹp vô hại, nhưng ngọn lửa ở đầu ngón tay liên tục nhảy múa lại khiến sự vô hại kia trở nên rất quỷ dị, làm người ta theo bản năng dè chừng sợ hãi. 
"Đồng Khuynh Diễm! Là ngươi!" Mạc lão gằn từng chữ qua kẽ răng. 
Khuynh Diễm thân thiện vẫy tay: "Lại gặp mặt rồi, Củ Gừng Già." 
Mạc lão: "..." Con nha đầu đó vừa gọi ông là cái gì? 
"Đồng Khuynh Diễm, ngươi dám tấn công ta và Tiểu Huyền, nếu chuyện này đến tai người ở tông môn, ngươi có biết hậu quả nghiêm trọng thế nào không?" Mạc lão đảo mắt, dùng khí thế bề trên uy hiếp. 
Đệ tử tu tiên không được phép làm hại người vô tội, càng không được sát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158484/chuong-83-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.