"Cố Dĩ Đình, anh bình tĩnh, chúng ta có thể thương lượng." Niên Bách nhanh chóng khuyên nhủ: "Chỉ cần anh tự thú, chúng tôi sẽ giảm án phạt cho anh." 
"Tự thú? Không đời nào!" Cố Dĩ Đình dường như đánh mất lý trí. 
"Tôi phải trở thành kẻ chiến thắng! Có sự nghiệp, có gia đình, đứng trên đỉnh cao, để cô ấy không còn tư cách xem thường tôi!" 
"Tôi không thể vào tù! Tiểu Ninh, em nói đi! Em có thích tôi không?" 
Lạc Ninh mặt không đổi sắc: "Không thích." 
Cảnh sát: "..." Vị đồng chí này, thời điểm nguy cấp, nói một chữ "thích" không được sao!! 
"Em phải thích tôi! Em bắt buộc phải thích tôi!" Cố Dĩ Đình kích động hét lên. 
Lạc Ninh không lay động, bình tĩnh chất vấn: "Anh bắt cóc gây nguy hiểm cho cháu trai tôi, còn muốn tôi thích anh?" 
Cố Dĩ Đình cứng ngắc tại chỗ. Lạc Trữ là cháu họ của Lạc Ninh... 
Đột nhiên hắn ngẩng đầu, ánh mắt tàn độc nhìn về phía Khuynh Diễm: "Muốn tôi thả thằng nhóc này cũng được, nhưng cô ta phải thế chỗ làm con tin!" 
Đuôi chân mày Khuynh Diễm khẽ cong lên. 
Cô đang an tĩnh xem diễn, hắn điểm danh cô lên sân khấu làm gì? 
"Cố Dĩ Đình, nếu anh muốn đổi con tin, tôi tình nguyện thay thế." Niên Bách vội vã lên tiếng. 
"Tôi chỉ cần cô ta! Ai cũng không được!" Đứa con gái đó hại hắn ra nông nổi này, có chết hắn cũng phải kéo cô ta xuống địa ngục! 
"Được, tôi đến." Mỗi ngày làm thêm một việc tốt, ta chính là anh hùng cứu thế! 
Hệ Thống: [...] Khi nãy ai nói làm việc tốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158447/chuong-64-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.