Khuynh Diễm không vô cớ đánh người, cô chỉ giành lại chiếc túi xách của mình, đánh cho tên cướp vài cái.
Ai biết bọn người bên kia đứt sợi dây thần kinh nào, chủ động tiến đến gây sự, muốn bắt cô về cho lão đại bọn chúng.
Luôn có kẻ khốn kiếp dòm ngó tiểu nha đầu thiện lương ta.
Xinh đẹp cũng thật khổ, ai.
Khuynh Diễm khổ sở đá cho tên đứng đối diện một cước, kết quả là bọn chúng đồng loạt xông lên.
Cô nghiêng người né tránh chiếc côn đang quật xuống, nhanh nhẹn lật tay cướp đi hung khí, đập mạnh lên chân kẻ tấn công cô.
Dọa ta hết cả hồn!
Suýt chút nữa bị tên khốn này hủy dung rồi!
Kẻ hủy dung ta đều không có kết cục tốt đẹp!!
Khuynh Diễm bạo lực đánh cho cả đám người không dậy nổi, giơ tay quăng chiếc côn xuống đất.
Keng!
Tiếng kim loại chói tai vang lên trong con hẻm u tối, kéo theo cảm giác âm trầm quỷ dị.
"Cút!"
Bọn côn đồ ban nãy khí thế hừng hừng, hiện tại lại ỉu xìu như cọng bún thiu, lôi lôi kéo kéo nhau chạy trốn. Đứa con gái dã man này ở đâu ra thế? Dọa chết bọn họ rồi!
Hẻm nhỏ tức khắc trở nên vắng vẻ, rác rưởi bốc lên mùi hôi thối, máu tanh nồng vương vãi khắp nơi. Ánh đèn ngoài phố hắt lên người Khuynh Diễm, trải ra bóng đen nhọn vút kéo dài trên mặt đất, cuối đầu bóng đen là thân ảnh gầy yếu đang nằm thoi thóp thở.
Một thiếu niên, xấp xỉ tuổi nguyên chủ.
Mái tóc mềm mại hơi xoăn, vài sợi nhẹ phất phơ trước vùng trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158327/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.