-" Em muốn đi đâu tôi đưa em đi "_ Chẳng lẽ anh làm Du Du cô ấy chán ghét lắm sao ? Hay là do đám bạn thân của anh làm Du Du cô ấy khó chịu.
-" Không cần phiền phức vậy đâu tôi tự mình đi được . Anh cứ ở lại tiếp đãi bạn bè đi"_ Mau buông tha cho bổn bảo bảo đi. Mi đừng cố chấp nữa bổn bảo bảo không thuộc về mi âu .
Quân Thiên quay lại nhìn đội tuyển bóng đèn cao áp đang háo hức hóng chuyện kia . Anh tỏ vẻ vô cùng ghét bỏ .
-" Kệ bọn họ . Lớn rồi nên bọn họ tự biết suy nghĩ em không cần phải quan tâm tới bọn họ làm gì cả "_ Du Du à người em chỉ nên quan tâm một mình Quân Thiên tôi mà thôi . Em chỉ được quan tâm và lo lắng cho mỗi mình tôi .
Quân Thiên mặc kệ sự phản đối của Tử Du vẫn kiên trì muốn đưa cô đi . Tử Du nhìn bọn người Âu Lãng với ánh mắt đầy bi thương mang theo cả sự cầu cứu . Nhưng mọi thứ đều vô ích Quân Thiên đã trực tiếp bế cô rời đi .
-" Lão tử chỉ là độc thân thôi mà . Lão tử đã làm gì nên tội chứ "_ Lam Hoài gục mặt trên vai Âu Lãng giả bộ khóc lóc.
-" Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà. Khó trách khó trách " _ Dịch Phong tỏ dáng vẻ của một cao nhân trải qua trần thế đã thấu hiểu sự đời vừa cười vừa ung dung nói .
-" Anh hùng cái gì ? Ta khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-la-do-tham-an/1133242/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.