Sếu Đầu Đỏ trầm mặc dõi theo, miệng bất giác nói:
- Quân Dao... rốt cuộc, cô là ai?
Dù cho Sếu Đầu Đỏ đã rơi vào nghi hoặc, Quân Dao lại chẳng hề để tâm đến. Cô thích thú ngắm nghía cây súng trong tay, hàng mày xinh đẹp chợt nhíu lại.
Hình như sắp hết đạn rồi?
Khẩu súng này là cô mua từ hệ thống, tất nhiên giá sẽ không hề rẻ. Với mức giá cắt cổ là một nghìn điểm tích phân, cô cứ ngỡ món đồ này sẽ dùng được lâu, ai ngờ chỉ mới thoáng chốc đã hết đạn.
- Xì, đồ đểu.
"Hệ thống, đưa khẩu khác ra đây."
Quân Dao bực bối ném khẩu súng trong tay ra, sau đó tặc lưỡi ngán ngẩm, truyền âm ra lệnh cho hệ thống.
Ngay lúc giọng nói của cô vang lên từ bộ đàm hiện đại, sắc mặt của Củ Cải Nhỏ ngay lập tức chuyển sang đen kịt. Nó nghiến chặt răng, tức giận nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, bàn tay củ cải trắng muốt phẫn nộ đập mạnh xuống bàn.
[ Hàng trong hệ thống đều là đồ đểu, kí chủ tốt nhất không nên mua! ]
Nghe qua giọng điệu này, Quân Dao có thể chắc chắn một trăm phần trăm hệ thống nhà cô đang thẹn quá hoá giận. Nữ nhân ghét bĩu môi đầy khinh bỉ, sau đó thuần thục lấy từ túi áo ra bốn viên bi với màu sắc kì quái.
Hừ, không bán thì thôi. Cô đây cũng không thèm mua đồ đểu.
Dòng suy nghĩ vừa dứt, thái độ của cô đã thay đổi. Không còn là dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-cung-ta-di-bat-yeu-quai/3243305/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.