Từ trên trực thăng nhìn xuống chính là hình ảnh hàng loạt các đoàn quân tang thi như vũ bão đổ về căn cứ. Ở chính giữa của cơn lũ tang thi là chiếc kiệu đỏ rực, kiệu của tang thi vương.
- Cái quái gì đây ?
Hoắc Dật Thành nhìn vào một màn kia không nhịn nổi mà bàng hoàng.
- Căn cứ bị tấn công, hiện tại mọi người đang di tản đến khu khác.
Người đang điều khiển trực thăng gấp gáp trả lời lại. Trên người anh ta đầy những vết thương bầm tím.
" Reng "
Bộ đàm nhỏ được treo gọn trên cao reo lên liên hồi, anh ta rất nhanh đã mở bộ đàm lên, sẵn sàng nghe lệnh.
Trong bộ đàm liền vang lên hàng loạt âm thanh lớn, có cả tiếng hét, tiếng gầm gừ và tiếng khởi động ma pháp.
Giọng của tổng quản cũng xuất hiện trong những âm thanh đó, ông trực tiếp ra lệnh.
- Tiểu Khiên, cậu mau điều khiển trực thăng ở trên không trung. Cố gắng bảo vệ tiểu đội A hoặc đưa họ đến nơi nào đó ít tang thi một chút. Căn cứ không trụ nổi nữa rồi!
Câu cuối cùng, tổng quản căn cứ gần như hét lên. Sau đó là hàng loạt tiếng tút tút ngân dài, đem theo chút hi vọng mỏng manh của đoàn người vùi xuống hố cát.
- Cha!
Đàm Sương lúc ấy kích động hét lên một tiếng rồi không chịu nổi mà ngất xỉu.
Tổng quản căn cứ chính là đội trưởng đội đặc nhiệm quốc phòng, cũng là cha của cô. Ông chính là người thân duy nhất của cô, người nuôi nấng cô tù khi cô còn bé xíu.
Ngay lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-cung-ta-di-bat-yeu-quai/1731254/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.