Chính là Dâu Tây đánh giá thấp sự vô sỉ của Lâm Trí Vĩ rồi, không biết bằng cách nào mà ông ta lấy được thiệp mời tiệc của Hoắc gia liền tức tốc trang điểm cho Lâm Oánh Oánh trông như con công để tham dự tiệc.
Sau đó Dâu Tây có được tình báo hôm đó càng cười chết cô, khi Lâm Oánh Oánh tiếp cận Hoắc Hạo, cậu thiếu gia đó thẳng thừng bơ lác cô ta, còn nói thẳng vào mặt cô ta.
"Xin lỗi Lâm tiểu thư, thứ cho tôi không thể trở thành người cô dựa vào được, Hoắc gia tôi không cần một người con gái riêng và gia đình sắp sửa đứng trên bờ vực phá sản."
Lâm Oánh Oánh khi đó sượng trân vô cùng, xấu hổ mà rời khỏi buổi tiệc.
Cuối cùng, Lâm Trí Vĩ cũng không thể cứu vãn được tình hình, những mối quan hệ trước đây đều quay lưng lại với hắn, đối tác xa lánh, ngân hàng từ chối gia hạn nợ. Không còn cách nào khác hắn buộc phải tuyên bố phá sản.
Tin tức nhanh chóng lan truyền rất nhanh, gia đình của Lâm Trí Vĩ trở thành chủ đề nóng bàn tán của mọi người.
Sau khi gia đình phá sản, Lâm Oánh Oánh từng là tiểu thư cao ngạo làm sao chịu nổi, đúng lúc này chuyện mẹ cô ta là tiểu tam cũng bị phanh phui, Lâm Oánh Oánh bị đem ra so sánh với Dư Nguyệt không thương tiếc.
Bạn học đều ở sau lưng mắng chửi mẹ con cô ta không biết xấu hổ, là tiểu tam, Lâm Oánh Oánh cảm thấy vô cùng xấu hổ và nhục nhã, không dám ra ngoài, thậm chí xin tạm nghỉ học và nhốt mình trong phòng, trốn tránh mọi thứ.
Sau khi phá sản, cả nhà Lâm Trí Vĩ chuyển từ biệt thự sang trọng đến một căn phòng trọ nhỏ hẹp, cũ kỹ và ẩm thấp tồi tàn vô cùng.
Không còn những tiện nghi như trước, bộ mặt thật của Á Vân cũng dần lộ ra, bà ta vốn dĩ được Lâm Trí Vĩ quá nuông chiều, luôn chìm đắm trong quần áo đẹp và mỹ phẩm xa xỉ, nay phải đối diện với cuộc sống thiếu thốn đủ đường, khổ cực làm sao chịu nổi.
Á Vân bà ta nào biết cơm nước giặt giũ là cái gì, dọn dẹp nhà cửa đều một tay giúp việc làm cho, bây giờ phá sản cái gì cũng không có, cơm còn phải ăn bữa nay lo bữa mai. Hai người mỗi ngày trở về gặp nhau đều là cãi vã qua lại.
Lâm Trí Vĩ giờ phải làm công việc nặng nhọc để kiếm sống qua ngày, hắn đi làm từ sáng sớm đến tối muộn, mệt mỏi rã rời mà khi về đến nhà lại là cảnh nhà cửa bẩn thỉu, chẳng có nổi một bữa cơm nóng.
Á Vân ở nhà mỗi ngày không phải mua sắm thì là gọi đồ ăn ngoài, số tiền ít ỏi cuối cùng cũng bay theo những món đồ xa xỉ của bà ta, bà ta chẳng những không hỗ trợ còn mỗi ngày than phiền, chê cái này chê cái kia. Còn trách móc hắn đủ điều.
Hai người mỗi ngày đều cãi nhau ầm ĩ không yên, càng ngày càng cãi nhau thường xuyên hơn, mỗi lần một căng thẳng hơn, đỉnh điểm đến mức không ai chịu nhường nhịn ai. Trong khi đó Lâm Oánh Oánh vẫn luôn trốn trong phòng không giúp đỡ cha mẹ.
Lúc này sau một cuộc cãi vã căng thẳng, Lâm Trí Vĩ quá tức giận đã tát cho Á Vân một cái, bà ta bù lu bù loa như trời sập đến nơi sau đó tức tối bỏ ra ngoài.
Lâm Trí Vĩ ngồi trong căn phòng bừa bộn bẫn thỉu đột nhiên nhớ đến Dư Anh Anh.
Người vợ tần tảo đã từng chăm sóc hắn và gia đình nhỏ ba người tận tình, đảm bảo gia đình luôn êm ấm để hắn có thể yên tâm ra ngoài làm việc.
Những hình ảnh xưa đã bị hắn gần như lãng quên đột ngột ùa về trong tâm trí. Dư Anh Anh với bộ quần áo giản dị nhưng luôn lo cho hắn từng bữa ăn đến giấc ngủ, dù cuộc sống vô cùng khó khăn cũng chưa bao giờ oán trách hay đòi hỏi hắn cái gì.
Ngay cả Dư Nguyệt ngày ấy cũng vô cùng hiểu chuyện, luôn làm hắn vô cùng hạnh phúc.
Hắn chợt nhận ra sự khác biệt giữa Dư Anh Anh và Á Vân, một bên là sự tận tuy còn một bên là sự vô tâm.
Có lẽ, Á Vân chỉ hợp để được bao nuôi mãi mà thôi, không hợp để làm một người phụ nữ mà hắn cần trong cuộc sống và sự nghiệp.
Sự tiếc nuối và ân hận tràn ra như đê vỡ trong lòng hắn. Hắn nhớ lại ngày mà hắn lạnh lùng bỏ rơi mẹ con Dư Anh Anh để theo đuổi cuộc sống hào nhoáng và tình yêu giả tạo của Á Vân, không một chút do dự hay đắn đo.
Nhưng giờ đây khi mất hết tất cả hắn mới nhận ra giá trị của người vợ tào khang mà hắn đã tự tay huỷ hoại.
Lâm Trí Vĩ nhắm lại mắt, từng giọt nước mắt ân hận chảy trên mặt hắn, lúc này Dâu Tây đang thông qua hệ thống nhìn đến vẻ mặt của họ mà khoái trí vô cùng.
Trong lúc Lâm Trí Vĩ đang chật vật với cuộc sống thì Dư Anh Anh đã thực sự trở thành ngọc sáng trong giới thêu
thủ công. Sau chuyến du lịch trở về, Dư Anh Anh tập trung vào sự nghiệp thêu của riêng mình, bà sáng tạo nên một bức thêu non sông hùng vĩ tuyệt mỹ, sự nghiệp của bà lên như diều gặp gió dưới sự trợ giúp trong tối của
Dâu Tây, bà nhanh chóng trở thành tâm điểm trong làng thêu truyền thống.
Là đồ đệ của Thêu sư Huyền Âm, mỗi tác phẩm của bà đều có giá trị nghệ thuật cao và được giới thượng lưu săn đón, bằng sự tỉ mần và tinh tế, mỗi tác phâm của Dư Anh Anh đều là một kiệt tác. Dù được săn đón là thế nhưng đồ quý hiếm vì có ít, số lượng hạn chế càng làm tăng giá trị của tác phẩm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]