"Dư Nguyệt, dậy đi, cô gọi cậu trả bài kìa"
Dâu Tây nhíu mày, khó khăn mở mắt, phát hiện mình đang nằm bò ra bàn, đây hẳn là trong lớp học, trở thành học sinh tiếp sao? Bây giờ chưa có ký ức, phiền thật sự.
Dâu Tây liếc nhìn cô bé vừa gọi mình dậy, khuôn mặt rất là có vẻ muốn xem kịch hay, xung quanh cô có thể nghe tiếng cười khúc khích cùng vài câu nói chế giễu. Chậc, hệ thống ngu đần cố tình phá đám cô đây mà.
Dâu Tây ngẩng đầu nhìn lên bảng, là tiết toán, thầy giáo mặt có vẻ khó chịu.
"Dư Nguyệt, em còn thất thần cái gì? Lên giải bài tập trên bảng này cho tôi, tối ngày chỉ biết ngủ, học hành thì dốt nát không được một cái gì tốt."
Dâu Tây không để ý ông thầy khó ưa này, đi lên bảng cầm phấn bắt đầu viết, phong thái cao lãnh tựa nữ thần.
"Dư Nguyệt này hôm nay không phải là uống lộn thuốc đấy chứ? Thường ngày lúc nào cũng ngu ngu đần đần, thi thì hạng đầu từ dưới đếm lên, mọi khi thầy Trần vẫn thường gọi cô ta lên bảnh chính là lần nào cũng đứng đực mười lăm phút không giải được bài, hôm nay sao lại có dũng khí cầm phấn viết rồi"
"Cậu ta xem chừng ngủ nhiều đến ngu luôn rồi, để xem cậu ta viết ra được cái gì? Lớp trưởng lớp ta còn không dám giơ tay lên giải đấy."
Dâu Tây giải đề nhanh gọn, tiện còn viết thêm vài cách giải trên bảng, sắc mặt thầy Trần từ khó coi chuyển sang kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3744746/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.