Quân Sơn ôm chầm lấy Dâu Tây, sau ba năm bây giờ Quân Sơn đã cao hơn Dâu Tây rất nhiều, lại học ở trường quân đội nên không cần nói, dáng người chuẩn men, mạnh mẽ.
Trong lúc Dâu Tây còn chưa kịp phản ứng, chỉ trợn to mắt nhìn một khuôn mặt đẹp trai vô cùng đang tiến sát lại mặt mình, trên môi bị bao phủ bởi một thứ mềm mại lạnh lẽo.
Quân Sơn hắn vậy mà lại cưỡng hôn cô, cô đang là đàn ông, là đàn ông đấy có được không?
Nụ hôn của Quân Sơn rất mạnh mẽ, công thành đoạt đất nhanh đến độ Dâu Tây không thể phản kháng được, nụ hôn cuồng nhiệt kéo dài mãi đến khi hai người hít thở không thông thì Quân Sơn mới rời môi khỏi môi Dâu Tây.
Dâu Tây ôm ngực hét lên: "Quân Sơn, cậu điên sao? Chúng ta là đàn ông đấy."
Quân Sơn giữ chặt bả vai Dâu Tây: "Đàn ông thì sao? Chúng ta có thể yêu nhau mà, Cố Minh, tôi thích cậu phát điên lên được, cậu không cảm nhận được một chút nào sao?"
Lúc này Dâu Tây triệt để ngây người, cái gì? Quân Sơn vậy mà thích mình, cậu ta điên rồi sao?
"Cậu, cậu, cậu điên rồi hay sao?"
Quân Sơn ôm chặt lấy Dâu Tây mặc kệ sự phản kháng dữ dội của cô, Dâu Tây có thể cảm nhận được giọt nước mắt nóng hổi của Quân Sơn rơi trên cổ mình.
"Đúng vậy, tôi điên rồi, tôi không biết tại sao nhìn cậu tôi lại nhìn ra một người con gái trong cậu, điên rồi lại thích cậu đến si mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3738842/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.