Dưới ánh mắt mọi người, cơ thể Đường Tuế lắc lư vài lần, cuối cùng cả người run rẩy ngã quỳ dưới mưa.
Đau quá!
Huyết dịch cả người cũng bắt đầu chảy ngược, thân thể cứng ngắc đến tê liệt, không cách nào động đậy được.
Mưa như trút nước, ập lên thân thể đau nhức.
Bỗng nhiên, đỉnh đầu cô không còn mưa rơi nữa.
Đường Tuế ngẩng khuôn mặt trắng như tuyết lên, đôi mắt to dầm dề nhìn thấy Tống Tinh Dã mặt không cảm xúc đang cầm dù đứng một bên.
Chiếc ô đen to lớn chắn trên đầu cô, còn thân thể cao lớn của Tống Tinh Dã lại đứng dưới mưa.
Đường Tuế cắn môi, nhìn hành động này của Tống Tinh Dã, hơi cảm động.
Nếu không phải quản gia bảo anh ra ngoài che mưa cho cô, anh cũng chả thèm quan tâm đâu.
Đồ phụ nữ ngu ngốc.
Cô cho rằng nước mắt chảy như mưa là sẽ làm người ta cảm thấy thương tiếc sao.
Đáng tiếc, Tống Minh Trì sớm đã đi rồi.
Căn bản không có ai xem.
“Ôm tôi vào.”
Đường Tuế khịt mũi, vành mắt hồng hồng nhìn Tống Tinh Dã.
Tống Tinh Dã ném dù đi, ôm Đường Tuế đi vào biệt thự.
Vì một hồi trò cười này, tiệc sinh nhật của Đường Tuế cũng vội vàng hủy bỏ.
Cả người Đường Tuế bẩn thỉu, cô tắm rửa sạch sẽ sẵn tiện đi ngủ sớm.
Chờ đến hôm sau tỉnh lại, phát hiện Tống Tinh Dã không đến, người đứng cạnh giường cô là một hầu gái xinh đẹp.
Đường Tuế vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2575163/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.