“Hôn anh.”
Khuôn mặt mềm mại của cô gái nhỏ bị anh nắm chặt, muốn nói chuyện cũng khó khăn.
Tống Tinh Dã:???
Trong đầu của người trước mặt rốt cuộc đang nghĩ gì thế.
Anh buông tay ra, Đường Tuế vừa thở phào một hơi lại thấy trời đất quay cuồng, chớp mắt một cái cô đã bị Tống Tinh Dã đè trên cửa.
Đường Tuế:!
Ánh mắt anh đáng sợ quá, không phải vì bị cô hôn nên anh hắc hóa chứ.
Cơ thể Đường Tuế mềm nhũn, mình sẽ bị anh nhốt hả ta.
Tống Tinh Dã vươn tay bóp lấy yết hầu nhỏ bé của cô, cơ thể ép sát lại.
Lông mi Đường Tuế chớp động, đôi mắt to dầm dề ngập nước, muốn rơi xuống nhưng không rơi được.
“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Tống Tinh Dã sáp lại gần, giọng nói trầm thấp.
Nhìn gương mặt phóng đại trước mặt mình, Đường Tuế lắp bắp: “Muốn quyến rũ anh, rồi nhục mạ anh.”
Nhất thời vì sợ hãi đã không cẩn thận nói ra nhiệm vụ.
Hỏng bét rồi!
Cô nói vậy, có khi nào anh càng muốn xử lý cô hơn không.
Chỉ thấy, sắc mặt Tống Tinh Dã trầm xuống.
Cả người Đường Tuế co rúm lại, dán sát vào cửa.
Bỗng nhiên, Tống Tinh Dã cười khẽ một tiếng.
“Ha?”’
Nhận thấy hơi thở nặng nề lạnh lẽo của Tống Tinh Dã đã biến mất, Đường Tuế cảm thấy kỳ lạ, cô lén ngẩng đầu lên nhìn anh.
Đôi mắt hạnh to tròn, trắng đen rõ ràng, còn phủ hơi nước, đuôi mắt cũng ửng đỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2575155/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.