Ha, ra là thế.
Đường Tuế hẳn là muốn biểu diễn một vở trước mặt Tống Minh Trì đi.
Nghĩ vậy, mắt của Tống Minh Trì đỏ ngầu lên.
Sắc mặt chàng trai vốn lạnh lẽo lại càng lạnh thêm. Đam Mỹ Hiện Đại
“Anh ấy không phải là kẻ làm, mà là thành viên trong gia đình tôi.”
Giọng Đường Tuế mềm xỉu.
“Hả?”
Tống Minh Trì cho rằng mình nghe lầm, trước kia không chỉ một lần anh ta thấy Đường Tuế mắng chửi Tống Tinh Dã còn thua cả chó, hôm nay lại đổi tính?
Tống Tinh Dã cũng hơi kinh ngạc, ngón tay cầm túi hàng cũng siết chặt thêm.
Khuôn mặt mềm mại nhỏ nhắn của Đường Tuế kéo căng ra như cái bánh bao, cô nghiêm túc nhìn Tống Minh Trì.
Tống Minh Trì:...
"Chúng ta đi thôi."
Đường Tuế quay đầu lại, kéo tay Tống Tinh Dã đi ra ngoài.
Đến khi bọn họ biến mất hẳn thì Tống Minh Trì mới lấy lại tinh thần, vừa rồi Đường Tuế vậy mà nói anh ta?
Nói anh ta bất lịch sử hơn thằng nghèo kia.
Tuy anh ta là con nuôi của nhà họ Tống nhưng từ nhỏ đã tuân thủ những lễ nghi nghiêm ngặt, chỉ vì sợ nhà họ Tống tìm được con ruột mình sẽ bị đuổi đi.
Anh ta đã ở nhà họ Tống mười mấy năm, đứa con của nhà họ Tống kia, sợ là đã thành một nắm cát vàng.
Tống Minh Trì sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm bóng lưng của bọn họ.
"Tống thiếu."
Chu Khả Nhân thấy anh ta như vậy, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2575149/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.