Chương trước
Chương sau
“Dao Dao, em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không để người khác tổn thương em.”

Cố Trạch Khải ôm Đường Dao vào lòng.

Đường Dao dựa vào người anh ta, khóe miệng hơi cong lên.

“Ừm.”

Cô ta biết Cố Trạch Khải là người yêu mình nhất.

Buổi tối.

Làn da của cô trắng như tuyết, mái tóc đen dài như rong biển di chuyển qua lại sau lưng cô, càng thêm xinh đẹp.

Sau khi đến câu lạc bộ Tinh Thần, khuôn mặt cô chính là thẻ hội viên. Lập tức có nhân viên phục vụ đến đón Đường Tuế vào.

Đường Tuế đi vào phòng bao, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Ngay cả Cố Trạch Khải cũng không thoát khỏi.

Đường Tuế lớn lên thật sự quá xinh đẹp, giống như nữ thần bóng tối.

Cô đứng ở đây, làm cho người ta không thể dời mắt được.

“Tuế Tuế, đến đây ngồi đi.”

Đường Dao đè xuống sự ghen ghét trong lòng, đứng lên vẫy tay với Đường Tuế.

Cô ta biết Đường Tuế rất xinh đẹp.

Dù sao từ nhỏ đến lớn hai người bọn họ cùng xuất hiện, tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn Đường Tuế.



Cô ta cũng không hiểu, cô ta mới thật sự là đại tiểu thư nhà họ Đường.

Đường Tuế là cái thá gì, chỉ là một đứa trẻ mồ côi không cha không mẹ, được cha mẹ cô ta thương hại mà thôi.

Một người thua kém cô ta về mọi mặt, lại có thể dễ như trở bàn tay cướp đi hào quang của cô ta.

Cha mẹ của cô ta làm cho người ta không thể nào hiểu được.

Bọn họ vô cùng nghiêm khắc với đứa con gái ruột này.

Ngược lại rất cưng chiều Đường Tuế vô điều kiện, chỉ cần Đường Tuế muốn, bọn họ sẽ cho.

Đường Dao nghĩ đến đây thì trong lòng không khỏi tức giận, vẻ mặt cũng trầm xuống.

Cố Trạch Khải có thể cảm nhận được tâm trạng của Đường Dao không tốt nên đưa tay nắm chặt lấy tay cô ta.

Đường Tuế đi về phía bọn họ, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh Đường Dao.

Ánh sáng trong phòng bao này rất trầm tối, còn không sáng sủa bằng phòng trước của cô.

“Cố phu nhân đến rồi, vậy Cố tiên sinh không đến cùng cô sao.”

Cô ta đã sớm nghe nói Đường Tuế có thể gả cho Cố Kim Triều, bởi vì cô không biết xấu hổ, may là bà Cố thích cô.

Ả phụ nữ này đúng là ghê tởm.

Sau khi Đường Dao gả cho Cố Trạch Khải, cô lập tức quyến rũ Cố Kim Triều, muốn Dao Dao gọi mình là thím nhỏ.

Người phụ nữ này có rất nhiều thủ đoạn, vô cùng buồn nôn.

“Các người chỉ mời tôi thôi.”



Đường Tuế buồn bực.

“Do tôi không tốt, không nói rõ ràng.”

Đường Dao yếu ớt cười cười, đưa tay vỗ vai Đường Tuế.

Mạnh Lý Lý vừa nghe xong thì bất đắc dĩ lắc đầu.

Dao Dao quá tốt bụng, không thể quá tốt bụng với loại người không biết xấu hổ như Đường Tuế.

Rõ ràng chỉ là em họ mà thôi, nhưng lại được nước lấn tới.

Chậc chậc, không biết xấu hổ.

“Tuế Tuế, cô uống đi, chắc cô sẽ thích.”

Đường Dao cười, chỉ vào ly Cocktail trên bàn.

Đường Tuế nhìn theo ngón tay của cô ta, quả nhiên có mười ly Cocktail trên bàn thủy tinh, mỗi một ly đều rất tinh xảo.

Màu sắc cũng vô cùng đẹp.

“Cảm ơn.”

Tuy không thích Đường Dao, nhưng Đường Tuế rất thích rượu Cocktail trước mặt.

Cô liếm môi, cầm ly Cocktail lên nếm thử.

Ừm, rất ngon.

Đường Tuế mới uống một ngụm thì cảm thấy như có pháo hoa bắn lên trong đầu mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.