Đường Tuế nhíu mày, nhìn cái thứ xấu xí này đang dần tới gần mình.
Cô giơ tay lên đánh.
Chợt, tóc trắng bị đánh bay.
"A...”
Tóc trắng nằm trên đất, kêu gào thảm thiết.
Vỡ đầu, đánh gãy xương, chỉ có thể nằm im như vậy.
"Con khốn, chúng mày cùng lên chơi chết nó cho tao."
Tóc trắng nằm bò trên đất, tức không chịu nổi: "Nhanh lên, trực tiếp đánh nó ngất đi rồi kéo vào phòng."
"Vâng thưa đại ca."
Đám còn lại đi theo tên tóc trắng sôi nổi gật đầu.
Chúng đồng loạt đánh về phía Đường Tuế, thế nhưng một đám bọn họ cũng không bắt nổi một đứa con gái yếu ớt như cô.
Đúng là buồn cười.
Một đám tranh giành nhau đi lên.
Thế nhưng còn chưa chạm đến một sợi tóc của cô đã bị cô duỗi chân đá bay ra ngoài.
Một đám bị đá nằm chồng lên người tóc trắng.
"Ui ui ui."
Nhất thời, tiếng oán than vang lên khắp trời.
Đường Tuế kiêu ngạo hừ một tiếng, phủi tay.
Cô bĩu môi, nhìn bàn tay nhỏ trắng nõn đã hơi đỏ lên của mình.
Tại sao lại như vậy?
Luân Hồi Kính: À, cái này là Thiên Đạo trừng phạt.
Đường Tuế: Ủa? Tự dưng phạt ta làm gì?
Luân Hồi Kính: Nếu cô ra tay thì sẽ phải chịu cái này, dù sao bọn họ đều là người thường, cũng như thế, nếu cô đối xử với nam nữ chính như vậy thì phản phệ sẽ càng dữ dội hơn.
Đường Tuế bắt được trọng tâm: Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2574753/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.