"Không, không được."
Tiểu cô nương đỏ bừng mặt, liên tục lắc đầu.
Cái người này, rốt cuộc đang nói gì thế.
Đường Tuế đẩy Đế Huyền ra, lại phát hiện ra người nam nhân này khác hoàn toàn với dáng vẻ bệnh tật trước kia.
Cả người hắn đều là cơ bắp, nàng căn bản không đẩy ra được.
"Sao lại không được, nàng là phi tử của trẫm, mọi chuyện đều là danh chính ngôn thuận.". ????r????уện cop từ trang + ????????????M???????? ????????????N.????N +
Ánh mắt của Đế Huyền âm trầm hơn vài phần.
Đợi đến khi hắn tóm được đám người Đường Duy An, lập Đường Tuế làm hoàng hậu, lúc đó lại càng thêm danh chính ngôn thuận.
Hu hu.
Đường Tuế nhìn ánh mắt của Đế Huyền, trong lòng cảm thấy có lẽ hôm nay nàng sẽ bị ăn sạch rồi.
Nàng che mắt lại, yếu ớt nói: "Vậy chàng ăn đi, ăn nhanh một chút."
Đế Huyền nghe vậy không nhịn được cười.
"Sợ rằng trẫm không thể thỏa mãn yêu cầu của nàng được."
"Hả?"
Đường Tuế lén lút hé tay, lộ ra cặp mắt trong suốt to tròn.
"Gì cơ?"
Giọng nói bi bô dò hỏi.
"Bởi vì, trẫm không có nhanh như vậy."
Giọng Đế Huyền lại càng trầm thấp hơn.
"Hả?"
Đường Tuế vẫn không thể hiểu nổi hàm ý bên trong lời nói của hắn.
Có điều, Đế Huyền cũng không định cho nàng thời gian suy nghĩ, trực tiếp ôm thân thể mềm mại lên đi về phía giường.
Đường Tuế bị hắn ôm, bỗng nhiên xuất hiện một cảm giác khẩn trương không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2573762/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.