Trong lòng Đường Mặc Nhi cực kỳ nôn nóng.
Nàng ta đã không chờ nổi nữa, nếu để những người này tiếp tục lãng phí thời gian, có lẽ nàng ta sẽ không còn đường lui.
Bây giờ Đế Huyền đã đủ đáng sợ.
Nếu chờ hắn hoàn toàn khỏe lại, bọn họ căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Không nhân cơ hội lúc hắn còn bệnh mà giết hắn thì còn chờ đến bao giờ nữa?
Đường Mặc Nhi lạnh lẽo cười một tiếng, ngón tay bỗng siết chặt, nàng ta chắc chắn phải được làm hoàng hậu.
Nếu không chẳng phải đã uổng một lần xuyên qua sao?
"Cha, chúng ta đi thôi!"
Đường Mặc Nhi thấy Đường Duy An còn đang suy nghĩ, lại thúc giục một tiếng.
"Vậy tới chỗ Triệu Vương trước đã, thương lượng với Triệu Vương thử xem, nếu Triệu Vương không đồng ý, ngươi cũng không được nói hươu nói vượn!"
Trước khi đi, Đường Duy An thấp giọng dặn dò.
"Được."
Đường Mặc Nhi gật đầu.
Hai cha con ngồi xe đến phủ Triệu Vương.
Thật ra, ban đầu Triệu Vương sống ở đất phong, sau này biết được bệnh tình của Đế Huyền, mới không kiềm được dã tâm, viện cớ ôm từ đất phong trở lại kinh thành chữa bệnh.
Thuận lợi tiến vào phủ Triệu Vương.
"Triệu Vương, Đế Huyền đã ra khỏi kinh rồi, đây chính là thời cơ tốt."
Đường Duy An vừa đi vào liền gấp gáp mở miệng.
"Lỡ như đây là mưu kế của Đế Huyền thì sao?"
Đường Duy An nghe thế cũng giật mình sững người tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2573756/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.