Chương trước
Chương sau
Đường Tuế lắc đầu, dường như hơi lo lắng nhìn thoáng qua Hà Vân Tường.

Tống Thiên Thiên đã nhận ra sự lo lắng của Đường Tuế, cô ta lập tức cười nói: "Tuế Tuế, cô đừng sợ, tính tình Vân Tường hung dữ như thế đấy."

"Thật ra anh ấy là người tốt."

Hà Vân Tường nhìn bộ dạng dong dài của Đường Tuế, giận sôi máu.

Anh ta đang yên lành thì bị cô ké fame, vẫn còn đang tức giận đây.

"Cô ta không bốc thì để tôi bốc."

Hà Vân Tường trực tiếp bước qua, duỗi tay cầm một tờ giấy lên.

Mọi chuyện xảy ra rất nhanh.

Khi Tống Thiên Thiên lấy lại tinh thần, nhiệm vụ của cô ta đã thất bại.

“Nhiệm vụ thất bại, thu hồi mắt to lóng lánh."

Đường Tuế nghe được âm thanh máy móc này, cô nghiêng đầu, đôi mắt to ngập nước nhìn Tống Thiên Thiên.

Quả nhiên phát hiện, đôi mắt to sáng ngời của Tống Thiên Thiên đã biến mất, thay vào đó là một đôi mắt đờ đẫn không có thần thái gì.

Gương mặt tinh xảo quả nhiên kém hơn nhiều.

Sắc mặt Tống Thiên Thiên tức khắc tối sầm lại, cô ta cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.

"Thiên Thiên, em bốc đi."

Long Hạo mỉm cười, để Tống Thiên Thiên bốc trước.



Tống Thiên Thiên cúi đầu, bây giờ cô ta không nhìn vào gương cũng biết, đôi mắt mình chắc chắn rất xấu.

Hừ, chờ sau khi nhiệm vụ được thông báo, muốn mạng của Đường Tuế, cô ta tuyệt đối không lưu tình.

"Được."

Tống Thiên Thiên mỉm cười ngọt ngào, đi qua rút thăm.

Mọi người lần lượt bốc thăm, Đường Tuế là người bốc cuối cùng.

Sau khi tất cả mọi người đều cầm một tấm thẻ trong tay, Khang Bình mỉm cười.

"Tấm thẻ này chính là môi trường cư trú của mọi người."

Nói xong, trợ lý đạo diễn bên cạnh liền cầm 6 bức ảnh tới cho bọn họ xem.

Trên mỗi bức ảnh đều được đánh số từ 1 đến 6.

Đường Tuế bốc được số 1, cô nhìn thấy ảnh chụp nhà mình, đó là chỗ đẹp nhất trong sáu ngôi nhà, là tốt nhất.

"Chà chà chà, được lắm, tôi không phải người tệ nhất nữa rồi."

"Tôi cũng không tệ lắm."

Long Hạo nhìn nhà mình, rất vừa lòng.

"A, Thiên Thiên không được may mắn lắm nhỉ!"

La Chí Nam cầm ảnh chụp của mình, cuối cùng nhìn thoáng qua Tống Thiên Thiên.



Thế mà là một căn nhà lụp xụp ẩm thấp, trên trong chẳng có thứ gì, chỉ có một chiếc đèn dầu và một chiếc giường gỗ.

Khá là đơn sơ.

Chương trình này của bọn họ có ratings cực kỳ cao là bởi vì... Nó rất chân thật.

Bất kể là gì, bạn bốc được cái gì thì là cái đó, hơn nữa, bọn họ đều đang livestream.

Cái này hoàn toàn không có cách nào làm giả.

Tống Thiên Thiên cắn chặt răng, nhặt tấm ảnh ngôi nhà lụp xụp của mình lên.

Dưới hàng mi mảnh dài là ánh mắt oán độc.

Nếu cô ta hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn sẽ không xui xẻo đến vậy.

Căn phòng tốt nhất chắc chắn là của cô ta.

Bây giờ ngược lại Đường Tuế được lợi.

Nhưng mà... Không sao, sau này còn có những nhiệm vụ khác, cô ta chắc chắn sẽ không thua nữa.

"Được rồi, bây giờ mọi người nhanh chóng mang hành lý về phòng mình, nửa tiếng sau đến đây tập hợp."

Khang Bình nói xong liền tủm tỉm cười nhìn bọn họ rời đi.

"Thiên Thiên, anh cầm vali giúp em."

Đường ở nông thông không được bằng phẳng cho lắm, pa-lăng của vali căn bản không thể trượt trơn tru được, vì vậy nhất định phải nâng lên.

Hà Vân Tường một tay cầm vali lớn của mình, lại đi tới trước mặt Tống Thiên Thiên đề nghị giúp đỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.