“Cùng nhau? Nếu chúng ta làm cùng nhau thì điểm tích lũy sẽ tính thế nào?”
Long Hạo không hiểu.
“Nếu chúng ta ở cùng nhau mà câu được cá, thì đương nhiên là mỗi bên một nửa điểm tích lũy à.”
Tống Thiên Thiên khẽ mỉm cười.
“Vẫn là thôi đi. Điểm tích lũy vốn không nhiều lắm, chỉ có bốn mươi, nếu chia đều ra thì quá ít.”
Hà Vân Tường nhíu mày, có chút không muốn chia điểm tích lũy này ra cho nhóm Đường Tuế.
Bọn họ đã ở đây một lúc lâu, có lẽ sẽ nhanh chóng câu được cá thôi.
“Anh Lưu, anh thấy thế nào?”
Tống Thiên Thiên hỏi thẳng Lưu Chấn Đông, hoàn toàn không để ý đến ý kiến của những người khác.
Dù sao cuối cùng đều là do Lưu Chấn Đông quyết định.
Vốn tưởng chuyện đã ván đóng thành thuyền.
Ai ngờ đâu, ngay sau đó, Tống Thiên Thiên lại thấy Lưu Chấn Đông nhìn sang Đường Tuế.
Đường Tuế lắc đầu.
“Tôi cảm thấy không cần thiết.”
Lưu Chấn Đông nghe thấy lời này, thì biết rõ chắc chắn Đường Tuế đã có cách, nắm chắt được tình hình.
Vậy là anh ta cười gật đầu.
Từ chối Tống Thiên Thiên.
“Thiên Thiên, chúng tôi định tự làm, mọi người cứ làm chuyện của mọi người đi.”
Tống Thiên Thiên sững sờ tại chỗ, cô ta vốn tưởng chuyện này đã chắc 100%.
Nhưng cô ta không ngờ rằng mình lại bị từ chối, còn là bị Đường Tuế từ chối như vậy.
Hơn nữa, từ lúc nào mà mối quan hệ của bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2573217/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.