Cô bé khóc thút thít, nhưng vẫn uống hết chén thuốc.
Uống xong, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó.
"Hu hu, khó uống chết đi được, còn đắng hơn chén thuốc cha vừa mới sắc nữa."
Uống một chút thuốc, trạng thái của Tiểu Bảo cũng tốt hơn nhiều.
"Có phải người hạ độc trong đó không?"
Tiểu Bảo khóc hu hu, cơ thể cũng run lên từng chút một.
Ánh mắt con bé nhìn Đường Tuế, tràn ngập sợ hãi.
Ngay lúc Tiểu Bảo ngồi bên cạnh khóc, rèm cửa đột nhiên bị người khác vén lên, một cậu vé chạy vọt vào.
Giống như nghé con, đá đạp lung tung.
Cậu bé dùng cái đầu nhỏ của mình, hung hăng húc vào người Đường Tuế.
Sau đó... Bịch, cậu bé bị ngã dập mông.
"Hu hu hu..."
Sau khi bị ngã ngồi trên mặt đất, cậu bé mặt đầy nước mắt.
Lòng đầy căm phẫn đứng lên, tuy đã lau sạch nước mắt, nhưng trong cặp mắt to vẫn tràn ngập nước mắt.
"Đồ phụ nữ xấu xa, không được bắt nạt em gái ta, nếu không... ta đâm chết ngươi."
Nói xong, cậu bé phồng má lên, giống như con cá nóc sắp nổ tung.
Đường Tuế: "..."
Rốt cuộc ai sẽ bị đâm chết đây.
Nàng không hiểu, đợi một lát sau, nàng chỉ tay vào Tiểu Bảo nằm bên cạnh.
"Con xem... con bé có chuyện gì đâu?"
Đại Bảo mở to đôi mắt đen tuyền như trân châu, nhìn muội muội bên cạnh.
Tuy rằng khuôn mặt muội muội vẫn đỏ bừng, nhưng rõ ràng tinh thần đã tốt hơn nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572819/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.